Lần trước tiên tôi nghe bài xích hát “Riêng một góc trời” của Ngô Thụỵ Miên vào một trong những buổi chiều chủ nhật ai oán cuối năm, lúc vừa chia tay một cuộc tình.

Bạn đang xem: Một mai em nhé có nghe thu về

Ngồi cafe 1 mình tại một quán cafe nằm gần kề bờ biển, tôi nghe bản nhạc vơi êm như gió thoảng của Ngô Thụỵ Miên vọng về trường đoản cú đâu đó khôn cùng xa xăm… Để mặc chan nước biển theo từng lượt sóng vỗ vào kè đá tung bọt bong bóng trắng xoá, bắn lên trên người ướt nhoà mặt, tôi thẩm thấu tất cả vị mặn chát của nước biển thấm ướt bờ môi… Một xúc cảm buồn, chông chênh, lỗi ảo, cô đơn… cơ mà tôi cảm thấy được bằng sự rung đụng từ sâu thẳm trái tim mình.

“Người vui mặt ấy, xót xa chỗ này, thương hình dáng ai

Vòng tay nhớ tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng và nóng phai

Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối

Em sẽ xa xôi, tôi vẫn nghịch vơi, riêng rẽ một góc trời…”

Ngồi bên dưới hàng cây Sứ cổ thụ, hoa nở rụng trắng khía cạnh đất, trong không gian tĩnh lặng, tôi như nghe trong bài xích hát “Riêng một góc trời” của Ngô Thụỵ Miên có tiếng sóng vỗ rì rào, tiếng đàn chim biển khơi chấp chới cất cánh về tìm tổ, giờ đồng hồ rập dìu của đàn ong bướm đi tìm mật ngọt vào muôn hoa dung nhan xuân, có cả giờ đồng hồ lòng domain authority diết, ghi nhớ thương, tựa như những vần thơ ngân vang trong từng nốt nhạc… nhạc điệu sâu lắng, ca từ thiết tha đơn giản ấy như với đến cho những người nghe khá đầy đủ cung bậc cảm xúc: Ngọt ngào, sâu lắng, cay đắng, yêu thương thương, tiếc nuối nuối, cô đơn…Và dè chừng ông chế tạo cho riêng biệt mình.

“Người yêu dấu, người yêu quý hỡi

Khi mùa xuân vội qua chốn khu vực đây

Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mày cay, ni còn đâu.”/ /“Một mai em nhé, tất cả nghe Thu về, trên hàng lá khô

Ngàn sao đậy lánh, hát câu mong muốn chờ, em về lối xưa

Hạ còn nắng và nóng ấm, thấy lòng sao buốt giá

Gọi thương hiệu em mãi, vào cơn mê này, mình nhớ yêu mến nhau…”

Ông yêu cầu lòng: “Tình yêu so với tôi dù sung sướng hay thống khổ cũng là khôn xiết thiêng liêng. Yêu không có nghĩa là chiếm dụng cho riêng rẽ mình. Yêu là mang đến tận cùng, là đồng ý hết những bi quan vui, khổ hận để đem lại hạnh phúc cho những người mình yêu…”.

Đã có tương đối nhiều ca sĩ thể hiện thành công bài hát “Riêng một góc trời” của Ngô Thụỵ Miên, nhưng lại danh ca Tuấn Ngọc vẫn luôn là ca sĩ được công chúng hâm mộ nhất.

Trong một hoàn cảnh, một khoảnh khắc thời hạn lúc đó, một không gian lãng mạn đầy cảm xúc…Tôi vô tình nghe được bài hát này của Ngô Thụỵ Miên, một cảm giác lãng du mãi mãi đi vào miền cam kết ức trong tôi trường đoản cú đó, cũng tương tự dấu mốc thời hạn ghi dấu một kỷ niệm buồn…

Mỗi lần nghe lại bài xích hát “Riêng một góc trời”, tôi vẫn thấy nao lòng, thấy mình cất cánh bổng, lãng du, trong không gian hư vô huyền ảo… rồi lại quay trở lại thực tại trong nỗi ghi nhớ thắt lòng, domain authority diết, nhẹ êm…./.

*

Riêng một góc trời phảng phất nỗi phân chia li - sự phân tách li không có nhiều buồn bã mà rảnh rỗi nhạt như nắng tắt cuối ngày Đông, xao xác thoảng qua như ngọn gió rét Thu cuốn đi đầy đủ thề nguyền, với nhẹ như dòng lá khô lìa cành vương bên trên vai áo.


Không hiểu sao thứ nhất tôi nghe riêng rẽ một góc trời và cả những tình khúc khác của Ngô Thụy Miên, nhạc điệu của bài xích hát chỉ thoảng qua giống như các giọt mưa rơi: nhanh chóng tạnh rồi khô, ko một vệt vết.

có lẽ, nhạc của ông gồm một vẻ đẹp nhất riêng mà tôi chỉ phát chỉ ra và thực sự cảm thấy được trong 1 thời điểm quan trọng đặc biệt nào đó, với thoáng chút không thể tinh được tự hỏi, lý do mình đã quên lãng vẻ đẹp dịu dàng êm ả này lâu mang đến vậy.

*
‘ Tôi nhớ về một buổi sáng mùa Đông, khi bầu trời bao che bởi color xám khôn xiết đặc trưng của những ngày giá buốt Bắc bộ, các cơn gió xao xác trên ngọn cây ko kể ban công, và cốc cafe đen nóng sệt quánh không hề vương chút hơi nóng nào trên hai tay tôi.

Và tôi, đắm bản thân trong cái căng thẳng mệt mỏi bởi công việc, vày một vài nỗi lo thường xuyên ngày, tôi cảm thấy dường như niềm vui sống của mình đang đùa trò trốn tra cứu đâu đó, và tuyến phố phía trước đang dài biết bao. Vào thiết yếu khoảnh tương khắc đó, giọng hát Tuấn Ngọc êm ấm và thân trực thuộc một bí quyết kì lạ, sẽ len vào trái tim tôi nhằm từ đó, mãi mãi chiếm một vị trí thật quánh biệt, không khổng lồ lớn, ko quan trọng, dẫu vậy cũng tất yêu nhạt phai.

Tình yêu thương như nắng, nắng đưa em về, mặt dòng suối mơ

Nhẹ vương theo gió, gió có câu thề, xa rời chốn xưa

Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ

Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi

Một mai em nhé, tất cả nghe Thu về, trên hàng lá khô...

*
‘ ngay lập tức từ đầu, bài hát đã là sự chia li. Sự phân tách li không có nhiều gian khổ mà chỉ nhàn nhạt như nắng nóng tắt cuối ngày đông, chỉ xao xác phảng phất qua như ngọn gió mùa thu cuốn đi đa số thề nguyền, cùng nhẹ như chiếc lá thô lìa cành vương trên vai áo.

chưa hẳn nỗi phân tách li không để lại các đau khổ, cũng giống như ai hiểu rằng chiếc lá lìa cành không đớn đau. Chỉ là, đó là quy luật pháp của cuộc đời, là quy luật làm cho mây vẫn luôn trôi. Và mưa, vẫn đã rơi.

Có lẽ, vì giai điệu sâu lắng của bài bác hát, vì những ca từ tha thiết nhưng giản dị, với giọng hát Tuấn Ngọc và ngọt ngào đến mức cấp thiết gợi mang đến tôi một nỗi bi quan nào bi thương hơn thế.

Tuy nhiên, nỗi bi tráng trong riêng một góc trời hình như những gai khói mỏng manh mảnh, nhè nhẹ, nhưng lại vấn vương. Nghe ca khúc, ai đó bỗng tự hỏi, có bao tín đồ đang âm thầm đi bên cuộc sống với những mảnh tình hiu hắt, cùng với nỗi bi thiết lá úa rơi rụng vào tim, bỗng dưng nhận ra: mình hạnh phúc biết bao khi biết rằng ở ở đâu đó có bạn đang hóng chờ.

Người vui mặt ấy, xót xa khu vực này, thương dáng vẻ ai

Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng nóng phai

Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối

Em sẽ xa xôi, tôi vẫn nghịch vơi, riêng biệt một góc trời

Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi

Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây

Nụ hôn đang mơ say, bờ môi ướt ngươi cay, ni còn đâu.

Cùng với việc chia li là nỗi tiếc nuối cứ âm thầm loang ra trong cả bài xích hát. Gồm ai ko tiếc nuối lúc ngoảnh nhìn lại một thời êm đềm đã phai phôi? làm thế nào không tiếc nuối khi bố từ “người yêu dấu” giờ tắt lặng trên bờ môi?

*

Giọng hát Tuấn Ngọc vừa thiết tha nỗi lưu giữ nhung, vừa day dứt, xung khắc khoải nỗi niềm của một tín đồ từng trải bao sóng gió, thốt nhiên một ngày cảm thấy chơi vơi thân sương khói cuộc đời. Ngoảnh lại quan sát sao chẳng còn fan bên ta. Mong tìm lại đầy đủ ngày Xuân bên người, gần như say đắm của nụ hôn vẫn xa xôi nhưng mà sao cái còn lại chỉ là mùa Đông buốt giá. Cùng cuộc kiếm tìm hạnh phúc bỗng trở đề nghị rã tránh trong mê mải.

Xem thêm: 10 Cách Đơn Giản Để Chàng Nhớ Bạn Phát Điên Vì Bạn Và Lụy Tình Khi Yêu Cực Sốc

Một mai em nhé, tất cả nghe Thu về, trên mặt hàng lá khô

Ngàn sao tủ lánh, hát câu ý muốn chờ, em về lối xưa

Hạ còn nắng nóng ấm, thấy lòng sao buốt giá

Gọi thương hiệu em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ yêu quý nhau

Và tôi, tôi đã ý muốn tin rằng, những tình nhân nhau rồi sẽ tới được mặt nhau, có thể trên bé đường lung linh sao tối hay những tuyến phố xa tít ngập lá Thu rơi. Dù vắt nào, họ cũng trở thành tìm được thấy nhau. Vị vì, chúng ta mãi điện thoại tư vấn tên nhau và vẫn mãi thương nhớ nhau giữa những khoảng trời của riêng biệt mình.