có một thủ đô chầm lờ lững chạy qua những thước phim xưa... - Ấy là một trong “Hà Nội trong đôi mắt ai”, khi “mùa chim làm cho tổ”...

“Hà Nội trong đôi mắt ai”

“Hà Nội trong mắt ai” (1982) có lẽ là một tập phim tài liệu quan trọng đặc biệt và khác hoàn toàn nhất của thể các loại này. Nói đặc trưng và không giống biệt, bởi vì nó không kiểu như những tập phim tài liệu thông thường, bởi nó mạnh về lời bình rộng là hình ảnh, mạnh bạo về đa số suy ngẫm, diễn giải của đạo diễn rộng là phần lớn nhân chứng, bốn liệu. Nó tương tự với thể các loại phim tài liệu thể hiện (Performative Documentaries), thường được kết nối cá thể hoặc thưởng thức để đối chiếu với những vấn đề chính trị, thời cục hay lịch sử. Đạo diễn è Văn Thủy với hai bộ phim “Hà Nội trong mắt ai” với “Chuyện tử tế”, đã đạt đến độ tài giỏi và sâu sắc của thể nhiều loại này, đồng thời đưa tên tuổi của ông trở thành một trong những đạo diễn, nghệ sĩ, trí thức khá nổi bật của điện ảnh Việt Nam, ko riêng gì thể nhiều loại phim tài liệu.

Bạn đang xem: Hà nội mùa chim làm tổ

Chọn thủ đô làm đề bài cho bộ phim truyền hình tài liệu, trần Văn Thủy không muốn ống kính của ông sa đà vào tả cảnh tả tình hay các vẻ đẹp mắt 36 phố phường của Hà Nội, vốn đã trở nên lạm dụng sáo mòn trong nhiều thể các loại văn chương, năng lượng điện ảnh. Núm vào đó, ông muốn làm một bộ phim truyền hình để nói về những cực hiếm vĩnh cửu, các di sản văn hóa truyền thống của tiền nhân, những bài bác học gian khổ của hồ hết kẻ sĩ trên mảnh đất này đến hậu thế.

Bộ phim khởi đầu bằng hình hình ảnh của tín đồ nghệ sĩ guitar khiếm thị Văn Vượng, một nhạc sĩ mù sống cô độc 1 mình ở phố mặt hàng Giấy chưa bao giờ thấy được vẻ đẹp của Hà Nội, điều mà lại ông khát khao được thấy được một lần trong đời. Phiên bản nhạc ông viết riêng cho bộ phim, qua tiếng bọn trầm bi thiết da diết của ông, như biểu đạt niềm khao khát ấy.

Và rồi từ mẩu truyện của tín đồ nghệ sĩ mù, ống kính của è Văn Thủy theo lần lượt lướt qua đều cảnh trí, hầu như dấu tích văn hóa, lịch sử của tp. Hà nội trường tồn qua thời gian. Những dấu tích, vẻ đẹp mắt mà những người dân sáng đôi mắt chưa chắn chắn đã chú ý thấy.

Đó là câu chuyện của Tháp Bút, nhà cửa của Nguyễn Siêu, một bên thơ gốc hà thành cho dựng lên trên quê nhà của ông. Trên tháp đề cha chữ “Tả thanh thiên” - nghĩa là viết lên trời xanh. Nhiều người trong tương lai cho rằng cây tháp cây bút này là một hình tượng triết học của kẻ sĩ Bắc Hà thời đó.

Ông lại liên tục dẫn dắt qua hai câu thơ nổi tiếng ở trong phòng thơ Huỳnh âm nhạc của khu vực miền nam viết giữa thế kỷ XX: “Từ thuở với gươm đi mở nước/ Trời phái nam thương nhớ đất Thăng Long”.

Từ rất nhiều hình ảnh, câu thơ sở hữu tính biểu tượng đó, đạo diễn đưa fan xem quay ngược về vượt khứ xa hơn nhằm thử kiếm tìm lại mọi điều xuất xắc xưa, vẻ rất đẹp cũ của cha ông cùng hầu như kẻ sĩ qua nhiều cảnh trí, di tích của Hà Nội. Trường đoản cú Lý Công Uẩn với “Chiếu dời đô” tới những bức tranh phố cổ của Bùi Xuân Phái; từ phần lớn câu thơ đáo nhằm của cô gái thi sĩ hồ Xuân Hương đến nỗi niềm xa xứ của Bà thị xã Thanh Quan; từ sơn Hiến Thành, Lê Thánh Tông mang đến Nguyễn Huệ, Nguyễn Trãi; từ hồ nước Dâm Đàm (Hồ Tây) đến văn miếu - Quốc Tử Giám, từ chùa Trấn Quốc mang đến Đền cửa hàng Thánh, gò Đống Đa... - mỗi danh nhân, từng địa danh lịch sử đều được nhắc lại với cùng 1 câu chuyện, một nỗi niềm của người nghệ sĩ khi lần tìm lại những bài học của thân phụ ông. Với văn miếu Quốc Tử Giám, đạo diễn luận về khí phách của kẻ sĩ: “Những nhân tài, những người hiền của tp hà nội xưa, thường giữ mãi loại chí khí, cái trong trắng của ngòi bút, hành xử theo chữ Tâm, cốt không gian tà, nghèo nàn không đổi dạ, uy vũ không qua đời phục”. Với câu chuyện của người hero áo vải quang Trung bậm bạp và thảm kịch của Nguyễn Trãi, lời bình của bộ phim truyền hình thật ngấm thía: “Một đất nước muốn trường tồn, bề tôi cần nói với đơn vị vua gần như điều thật thà và bề trên buộc phải lắng nghe hầu hết điều nên trái của bề tôi”. Hay ông mượn lời của Nguyễn Trãi: “Lẽ thành bại cùng sự hưng phế của tổ quốc có liên quan mật thiết tới nỗi vui bi đát của người dân” để đề cập lại những bài học kinh nghiệm cho hậu thế...

Từ số đông câu chuyện của các bậc tiền nhân, các di sản xứng đáng tự hào của phụ vương ông với những bài học cay đắng của kẻ sĩ, đạo diễn nai lưng Văn Thủy quay lại với thực tại, với cuộc sống thường ngày ngổn ngang sau chiến tranh, một trong những năm bao cấp để đặt những câu hỏi nhức nhối: “Tại sao khu đất nước chúng ta vẫn còn nghèo, vẫn còn rất nhiều khổ nhức oan trái?”. Và rồi ông từ bỏ hỏi tiếp: “Hà Nội trong mắt chúng ta, vào mắt con cháu chúng ta sẽ ra sao? Liệu tp. Hà nội có còn xứng danh với ngòi bút “tả thanh thiên” và vướng lại chữ Tâm trong thâm tâm hậu thế?”

Những câu hỏi của đạo diễn trần Văn Thủy là nỗi day dứt của một kẻ sĩ ngày nay, một nỗi niềm của fan trí thức mong đặt ra câu hỏi cho những người cầm quyền hôm nay. Có lẽ vì sự nhạy cảm kia mà bộ phim lập tức bị cấm chiếu sau khi kiểm coi sóc và chịu một chiếc “án treo” trong cả 5 năm. Phiên bản thân đạo diễn cũng gặp gỡ liên lụy bởi phim của ông đụng đụng tới một số trong những quan chức, mượn chuyện xưa để nói chuyện nay... “Hà Nội trong mắt ai” chỉ được chiếu rộng rãi 5 năm tiếp theo (1987), khi được sự can thiệp của hai lãnh đạo thời đó là Nguyễn Văn Linh với Phạm Văn Đồng trong tiến trình “cởi trói” sau Đổi mới. Bộ phim truyền hình lập tức được khán giả mừng đón nồng nhiệt chưa từng có cùng với thể loại phim tài liệu. Tại tiệc tùng, lễ hội phim vn năm 1988, “Hà Nội trong đôi mắt ai” đã giành thành công lớn cùng với giải Bông Sen vàng duy nhất cho Phim tư liệu và những giải cá nhân như Đạo diễn, Biên kịch (đều thuộc về trần Văn Thủy) cùng Quay phim Xuất nhan sắc nhất.

“Hà Nội mùa chim làm tổ”

Chiến tranh vừa rồi đi, tự do vừa lập lại. Cuộc sống thường ngày mới với đều xung đột lý tưởng, giá chỉ trị bước đầu xảy ra, cho dù hãy còn chậm chạm ở hà nội thủ đô đã làm đổi khác số phận và cả tình yêu của không ít con fan trẻ tuổi. Đức Hoàn, vốn là đàn bà diễn viên khét tiếng với vai Mị vào “Vợ ck A Phủ”, trong sứ mệnh đạo diễn, đã gồm một cách chuyển đầy người vợ tính với ánh nhìn vừa dịu dàng vừa tinh tế và sắc sảo về những chuyển đổi thời cuộc trong tập phim “Hà Nội mùa chim làm cho tổ” (1978).

Bộ phim mở màn với hình hình ảnh Nguyệt (Như Quỳnh) ra ga tàu đón Khánh (Trần Vân), người yêu cô vẫn đi công tác xa về bên Hà Nội. Với khi bọn họ đang cùng cả nhà mơ mộng về đều ngày tháng lãng mạn với tươi đẹp của mình trên những tuyến phố đêm của thủ đô thì trong nhà họ, xung chợt ngấm ngầm ban đầu xảy ra. Bà Thời (Ngọc Dậu), một người thiếu nữ làm nghề buôn bán, nhạy bén với thời cuộc tìm về nhà thông gia sau này - ông bà Trọng (Hoàng Uẩn và Thu An) để nhờ ông Trọng chạy chọt xin đến Nguyệt ngơi nghỉ lại tp. Hà nội và vào làm công ty ông. Vốn là một cán bộ nghiên cứu và phân tích liêm khiết với hơn 30 năm theo cách mạng, ông Trọng lắc đầu thẳng thừng và nhận định rằng đó là thói đầu cơ móc ngoặc, nhà nghĩa cơ hội. Nguyệt với Khánh về lại quê hương vừa đúng lúc bố mẹ họ ra mắt xung chợt căng thẳng. Bà Thời dắt Nguyệt về với cấm cô quan hệ tình dục với Khánh. Nhưng mẩu truyện tình hữu tình và xinh xắn của bọn họ có nguy cơ tiềm ẩn đổ vỡ không chỉ có vì sự khác biệt về cách nhìn sống của bố mẹ họ ngoài ra sự xích míc trong ưng ý sống của chính bạn dạng thân họ. Khánh lãng mạn cùng đầy lý tưởng về cuộc sống thường ngày nên anh sẵn sàng chuẩn bị nhận trọng trách ở xa Hà Nội, còn Nguyệt, cô nàng yếu non lại bị bà bầu áp đặt, dần dần đánh phật lòng tự trọng và gật đầu đồng ý một sự sắp tới đặt công việc không liên quan đến trình độ của cô để được ở lại Hà Nội. “Hà Nội mùa chim có tác dụng tổ” để lại một chiếc kết bi tráng day ngừng và sự ăn năn khôn nguôi của Nguyệt với ca khúc “Hoa sữa” vang lên như một thắc mắc không bao gồm câu trả lời về tình yêu của cô...

“Hà Nội mùa chim làm cho tổ” tất cả một kịch phiên bản giàu hóa học hiện thực cùng mang những hơi thở mớ lạ và độc đáo của thời cuộc lúc đi sâu vào thể hiện những xung bỗng ngay vào một gia đình hay giữa hai người yêu nhau. Bộ phim không tô vẽ xuất xắc lý tưởng hóa bất cứ một quý giá nào nhưng phản ánh lúc này như nhịp đập của cuộc sống đời thường thời bình trước sự việc đổi thay. Trong thời điểm tháng bao cấp bần hàn sau cuộc chiến tranh đẩy những con tín đồ về hai phía. Những người như ông Trọng, Khánh hay Hà - đồng bọn của Nguyệt là các người vẫn còn đó giữ được phẩm chất lý tưởng cao đẹp; trong những lúc đó bà Thời thay mặt cho một lớp người cơ hội, nhạy bén với thời cuộc bằng phương pháp luồn lách, chạy chọt nhằm mưu cầu công dụng cho mình. Nguyệt, cô nàng trẻ đứng thân hai mẫu nước, không duy trì được bản lĩnh bị cuốn trôi và từ từ đánh mất phần đông giá trị của mình.

Chất con gái tính và tầm nhìn phản tỉnh của chị em đạo diễn Đức trả được trình bày qua mạch phim từ bỏ sự lừ đừ được kể một biện pháp nhuần nhị, từ bỏ nhiên. Ở đó, từng nhân thiết bị hiện lên tấp nập chứ ko rao giảng một chiều. Mỗi nhân vật phải đấu tranh cùng với nội tâm của họ trước những biến hóa của thời cuộc. Ông Trọng luôn luôn giữ sự liêm thiết yếu và lập trường cụ thể trước đa số sự trở nên đổi, lên án thói thời cơ hoặc đầu tư mạnh móc ngoặc, cơ mà ông lại vướng vào “gót chân Achilles” của chính bản thân mình khi không dạy bảo được cậu nam nhi út (Trung Anh đóng), một kẻ nghịch bời lêu lổng và thậm chí còn đi đánh cắp đồ của nhà bà Thời, tín đồ mà ông thẳng thừng lên án. Để rồi sau cuối chính ông cũng phải đồng ý thỏa hiệp bởi vì không muốn gia đình bị quẹt xấu. Nguyệt yêu thương Khánh tuy thế cô luôn luôn phân vân trong những chọn lựa, giữa lý tưởng của Khánh cùng thói thức thời, cơ hội của bà mẹ một mình nuôi dạy cô đề xuất người. Ai ai cũng có đầy đủ lựa lựa chọn và có vì sao cho sự gạn lọc đó, để rồi, sự khác hoàn toàn và đầy đủ xung đột dần dần đẩy bọn họ càng ra đi nhau.

Gần 40 năm vẫn trôi qua, những câu chuyện thời cuộc vào “Hà Nội mùa chim làm cho tổ” đang thuộc về 1 thời quá vãng và hoàn toàn có thể ngây ngô nếu đặt trong toàn cảnh hiện tại, nhưng phần đông giá trị thời khắc của nó, giải pháp xây dựng nhân vật tinh tế và sắc sảo và diễn xuất tinh tế và sắc sảo của những ngôi sao của trong thời gian 70 như trần Vân, Như Quỳnh, Ngọc Dậu, Thu An vẫn vướng lại những xúc cảm hoài cổ về hà thành của 1 thời đã qua. Ca khúc chủ đề trong tập phim - “Hoa sữa” của nhạc sĩ Hồng Đăng cũng vượt bay khỏi bộ phim truyện và tất cả một đời sống độc lập trong âm nhạc Việt Nam, dù với tương đối nhiều người, nói tới “Hoa sữa” là nhắc đến “Hà Nội mùa chim có tác dụng tổ” cùng ngược lại...

dinh dưỡng - món ngon Sản phụ khoa Nhi khoa phái nam khoa làm đẹp - giảm cân phòng mạch online Ăn không bẩn sống khỏe mạnh
*

hueni.edu.vn -Mùa cưới, suy nghĩ về hạnh phúc gia đình, hầu như tổ ấm lứa song sau sự mở đầu của từng cuộc hôn nhân trong cuộc sống hiện đại ngày nay

Hà Nội đang chuyển mùa với chút gió se rét của một ngày đông muộn. Bây giờ đang là vào cuối tháng 11, như vài năm ngoái là đã đón mấy dịp rét lạnh lẽo thấu. Giờ cũng đang vào mùa cưới – “Mùa chim làm cho tổ” của rất nhiều đôi uyên ương.

Bình thường xuyên thì chắc rằng tôi cũng không suy nghĩ dịp cuối năm này cùng với mùa xây tổ ấm, còn nếu như không được tận mắt chứng kiến một phong cảnh khá thơ mộng trên con đường đi làm việc về qua Tràng tiền Plaza, nơi té tư Hàng bài xích – Tràng Tiền. Khi con đường phố lên đèn thì cũng là lúc ở bổ tư tiếp giáp bên hồ gươm này, đông đảo cặp cô dâu-chú rể rạng ngời hạnh phúc líu ríu làm cho dáng để chụp hình ảnh cưới. Dù thời máu se lạnh, có những lúc lất phất mưa, nhưng để sở hữu được số đông khuôn hình đẹp với phong cảnh khá Tây bên hiên chạy dọc của Tràng chi phí Plaza, số đông cặp cô dâu-chú rể và ê-kíp chụp ảnh đã mất khá nhiều thời gian.

*
Một cặp cô dâu-chú rể chụp ảnh cưới bên hiên chạy dọc của Tràng chi phí Plaza (ảnh: Internet)


Cảnh tượng những hai bạn trẻ trắng sạch trong bộ đồ cưới làm cho dáng chụp hình ảnh đã ham mê sự quan tâm của rất nhiều khách đi mặt đường và cả du khách nước ngoài. Khách hàng nước ngoài lúc tới đây đều tạm dừng chỉ chỏ bình phẩm với cùng một sự ngạc nhiên và phù hợp thú. Họ giương máy ảnh chụp lại đều khoảnh xung khắc này, thậm chí là còn đứng lại hơi lâu để xem. Người đi con đường cũng có không ít người vừa đi xe vừa ngoái cổ lại nhìn. độc nhất là cơ hội đèn giao thông vận tải nơi vấp ngã tư báo đèn đỏ, mọi người đều tảo qua xem trải nghiệm như một Show trình diễn. Có fan còn mải xem đến quên cả cơ hội đèn giao thông vận tải đã gửi sang dấu hiệu xanh, làm cho khổ cho tất cả những người khác phía sau vội đi về nên bấm còi inh ỏi thúc giục. Một góc tp. Hà nội đẹp cùng sang trọng.

Các chúng ta trẻ thời nay thật suôn sẻ vì điều kiện kinh tế xuất sắc hơn trước siêu nhiều. Ảnh cưới hiện nay đòi hỏi nên đẹp, lạ, lịch sự trọng, thậm chí là được chụp rất mong kỳ, kiểu cách với số tiền ném ra không nhỏ. Lưu giữ thời bao cấp trở ngại (những năm 70-80) mà hồi đó còn nhỏ, bọn trẻ công ty chúng tôi khoái nhất hai trò trong ăn hỏi là nhặt hôi pháo còn sót lại và thình lình chạy vào đứng cạnh cô dâu-chú rể lúc chụp ảnh để xuất hiện mình vào đó. Chuyện chụp ảnh hồi kia cũng là 1 trong những việc “sang” mà chưa hẳn lúc nào cũng có thể có điều khiếu nại được chụp. Số đông bức hình ảnh đen-trắng thời xưa, tuyệt nhất là ảnh cưới, ở không ít mái ấm gia đình đến nay vẫn luôn luôn được mọi bạn trân trọng và được treo ở mọi nơi trọng thể trong nhà như phòng khách, phòng ngủ.

Sau này, khi học ngành báo chí, tôi cũng nỗ lực vay mượn nhằm sắm cho khách hàng một cái máy hình ảnh cũ hiệu Olympus, thiết lập ở một shop trên phố Bạch Mai-Hà Nội. Ông chủ siêu thị đó lúc bán chiếc máy này vô cùng “rắn” về giá cả, không giảm một đồng nào do đó là cái máy mà ông tự sở hữu ở nước ngoài, đã cần sử dụng đến chục năm và vô cùng bền. Đó là mẫu máy ảnh đầu đời mà lại mình tất cả nên quý lắm, luôn kính yêu như báu vật. Tuy đã gồm máy nhưng không phải lúc nào đam mê là giơ lên chụp xoành xoạch như máy hình ảnh kỹ thuật số như bây giờ, bởi tiền sở hữu phim để mà chụp với sinh viên cũng là một trong những vấn đề. Trước lúc chụp bất cứ một kiểu ảnh nào phần đa phải xem xét thật “chín chắn” new dám “bóp cò”.

Sau đó, tôi cũng được bạn bè tín nhiệm “bắt” chụp ảnh đám cưới của họ, từ ăn uống hỏi, dạm ngõ mang lại ngày tổ chức triển khai hôn lễ. Ông các bạn nào trước lúc chụp cũng chỉ dúi vào tay tôi từng một cuộn phim rồi yêu cầu “phải có hình ảnh đầy đủ đấy nhá!”. Khổ nỗi, các bạn mình gồm biết đâu rằng từng cuộn phim chỉ chụp được khoảng 36-39 kiểu. Nên để “phải gồm đầy đủ” như yêu cầu của bạn, hay thì tôi cũng bắt buộc tự cài đặt thêm 1-2 cuộn nữa mới tự tin lúc tác nghiệp. Đến giờ, khi đến nhà các bạn chơi, xem xét lại những ảnh mình chụp đám cưới mà vẫn thấy ngồ ngộ: Ảnh không đẹp nhất lắm về kỹ thuật, cơ mà được chiếc “sạch nước cản” và “đầy đủ” các quy trình của một lễ cưới. Âu đó cũng là hồ hết trải nghiệm độc đáo khi “tác nghiệp trái tay”.

Xem thêm: Lễ cúng về nhà mới thuê - cúng nhà mới thuê cần có những lễ vật nào

Mùa cưới, nghĩ về về hạnh phúc gia đình, đều tổ ấm lứa song sau sự mở đầu của từng cuộc hôn nhân trong cuộc sống đời thường hiện đại, nhiều chiều ngày này mà sao thấy băn khoăn. Cuộc sống đời thường và niềm hạnh phúc gia đình lúc này dường như bị đưa ra phối theo nhiều tiêu chuẩn chỉnh của mỗi người, từng tổ ấm. Niềm hạnh phúc về đồ gia dụng chất, về tinh thần, về thụ hưởng và cả ước vọng trước thực tiễn cuộc sống đời thường “nhanh-chậm”, hèn-sang.

Một tín đồ đồng nghiệp béo tuổi nhưng mà tôi rất kính trọng, trong một lần đàm luận về cuộc sống, hôn nhân, gia đình từng nói: “Hồi đất nước còn trở ngại thì hạnh phúc mỗi nhà ai cũng gần như nhau cả. Vợ ông xã khi đem nhau cũng không có tài năng sản gì đáng giá, tuy vậy đều cùng mọi người trong nhà vượt qua trở ngại xây dựng gia đình, cố gắng lo cho con cháu được giỏi nhất. Chắc hẳn rằng trong ý niệm của không ít cặp vợ ck như nỗ lực hệ tớ, chẳng mấy ai tất cả khái niệm lập gia đình rồi, mang đến khi gặp mặt khó khăn, mâu thuẫn, lời qua giờ lại là đưa ngay nhau ra tòa ly hôn. Tuy vất vả dẫu vậy khi có băn khoăn cũng đều cố gắng để “cơm lành, canh ngọt”. Điều đó cũng do các yếu tố của “thời đại” nhưng mà thành. Nhưng thanh niên bây giờ, sau hôn lễ long lanh sắc màu thì chuyện duy trì được hạnh phúc mái ấm gia đình cũng gian nan đấy. Sự không tương đồng trong cuộc sống thường ngày là có thể đưa nhau ra tòa ly dị, rồi vài ngày sau lại lập một đội ấm new nhanh chóng. Vậy giá trị của hạnh phúc trước đây và thời buổi này có khác biệt không? Điều này cũng cạnh tranh lý giải. Chắc hẳn rằng mỗi cặp vợ chồng ngày ni cần tối thiểu là 5 năm sinh sống với nhau, cùng trải qua mọi khó khăn của cuộc sống đời thường thì bắt đầu hiểu giá tốt trị của hạnh phúc, để mà cùng gìn giữ tổ nóng của mình”.

Người ta vẫn thường xuyên nói “Mỗi gia đình là một tế bào của làng hội”. Mỗi một mái ấm gia đình có nóng êm, niềm hạnh phúc thì buôn bản hội, xã hội sẽ thêm ổn định định, thái bình. Từng một cuộc hôn nhân đều là sự khởi đầu và chỉ bao gồm sự trải nghiệm, cảm thông trong cuộc sống mới khiến cho hạnh phúc.

Hà Nội trời vẫn se giá buốt của một ngày đông muộn với đang vào “mùa chim làm tổ” của những cặp uyên ương./.