Câu chuyện đồ vật 18 - Hồi kết
Câu chuyện sản phẩm công nghệ 17 - dòng giếng
Câu chuyện máy 16 - Trả nghĩa
Câu chuyện máy 15 - Thằng trộm câm
Câu chuyện thiết bị 14 - Đòi nợ
Câu chuyện lắp thêm 13 - mảnh xương
Câu chuyện đồ vật 12 - Ở nhờ
Câu chuyện đồ vật 11 - Góc vườn
Câu chuyện vật dụng 10 - con bạn học
Câu chuyện vật dụng 9 - mẫu Linh
Câu chuyện đồ vật 8 - quái thú sông Hồng
Câu chuyện vật dụng 7 - Ma Nam câu chuyện thứ 6 - Đám cưới
Câu chuyện thiết bị 5 - Bà nạp năng lượng xin
Câu chuyện thiết bị 4 - tốt tự
Câu chuyện thứ 3 - Bà ngoại
Câu chuyện thứ 2 - Thần hộ mệnh
Câu chuyện đầu tiên - bé chó
Prev
Next
mẩu chuyện thứ 17 - dòng giếng
Câu chuyện máy 18 - Hồi kết
Câu chuyện vật dụng 17 - dòng giếng
Câu chuyện máy 16 - Trả nghĩa
Câu chuyện thiết bị 15 - Thằng trộm câm
Câu chuyện sản phẩm công nghệ 14 - Đòi nợ
Câu chuyện vật dụng 13 - mảnh xương
Câu chuyện đồ vật 12 - Ở nhờ
Câu chuyện sản phẩm công nghệ 11 - Góc vườn
Câu chuyện sản phẩm 10 - con bạn học
Câu chuyện sản phẩm 9 - cái Linh
Câu chuyện sản phẩm 8 - quái thú sông Hồng
Câu chuyện vật dụng 7 - Ma Nam câu chuyện thứ 6 - Đám cưới
Câu chuyện sản phẩm công nghệ 5 - Bà ăn xin
Câu chuyện thiết bị 4 - tốt tự
Câu chuyện trang bị 3 - Bà ngoại
Câu chuyện thứ 2 - Thần hộ mệnh
Câu chuyện thứ nhất - con chó
Prev
Next

Những chuyện kì bí bao gồm thật: Quê em – Đất độc.

Bạn đang xem: Những chuyện kì bí có thật

Câu chuyện vật dụng 17: chiếc giếng.

Hầu như xã quê làm sao ở miền Bắc cũng đều có một dòng sông của riêng rẽ mình. Cũng tương tự vậy, dân làng mạc Bắc Biên trăm đời ni sống chung với đều đợt nước lên xuống các đặn của sông Hồng. Dòng sông chở cho làng em mối cung cấp sống, với cả phần đa xác người chết trôi trương phềnh mỗi đợt số đông về. Loại khúc sông đấy, ngay bạn dạng thân nó cũng chứa đựng những thứ kỳ dị. Mặc dù những bé nước đấy tất cả cướp đi bao mạng tín đồ làng em, nhưng mà họ cũng ko hề chính vì vậy mà ân oán trách, chỉ cố gắng tránh xa nước sông vào hầu hết giờ cố định trong ngày…

Như đều vùng quê khác, nhà nào cũng có một chiếc giếng; phần vì để mang nước mang đến tiện, phần cũng giảm bớt ra sông vào phần lớn giờ bất khả kháng. Chiếc sản nghiệp bên ngoại em là vì cụ xây. Cố gắng em làm cho cho chế độ cũ, cần cũng chính vì như vậy nhà xây theo kiểu phương tây. Ráng bảo nạp năng lượng nước giếng ko sạch, bảo tín đồ xây một cái bể nước mưa to đùng trong vườn.

Năm ông ngoại rước bà em, nhờ đồng đội trong làng cùng đào loại giếng. Dòng giếng sinh hoạt mảnh sân nhỏ tuổi dưới chân lan can nhà cậu D., cạnh cái chuồng chó, đối lập cửa ra sân vườn sau. Chưa bao giờ ông đào vậy nào cơ mà quanh năm, dù nước lên xuất xắc xuống, mưa to hay hạn hán thì mực nước vào giếng vẫn không nắm đổi. Cứ sống lưng lửng sinh sống giữa, chẳng đầy hơn mà lại cũng chẳng vơi đi bao giờ. Nước vào giếng cũng lạ, rước nước làm việc sông nhưng mà múc lên gầu như thế nào gầu nấy vào vắt, chẳng có tí gợn đỏ phù sa. Các bạn lấy gắng làm mừng lắm, chỉ có ông ngoại em thỉnh thoảng nén giờ thở dài, với chẳng tỏ ra vui thú gì cả.

Người chết luôn sống chung với người sống. Họ đi cùng, ngồi cùng, đôi lúc là nhìn châm bẩm vào fan sống gây ra cảm xúc rùng mình hay đùng một cái nổi domain authority gà. Bà em bảo, đầy đủ nơi thê thảm, tiềm ẩn ít linh khí của đất trời thường là chỗ hồn ma nhẵn quế tụ tập. Đối với xã em, vị trí đấy không hẳn bãi tha ma, mà lại là đoạn bên bờ sông nơi chôn các chiếc xác thối rữa trôi về làng mạc mỗi lần nước lên.“Đất có Thổ công, sông gồm Hà bá”. Khu đất nền nào cũng có thần linh trấn yểm, cùng cả vía của những người sống trên đó nữa.

Ông em đào kết thúc cái giếng trong vườn được 5 năm, năm 62, bà nước ngoài em sinh cậu C, trong làng tất cả đứa bị tiêu diệt đuối. Hồi đấy vườn rộng, trồng các cây trái, lại rào thưa nên trẻ con hay sang nhà ông bà em bẻ trộm chuối, khế hay chơi trốn tìm bên cạnh bờ tre. Thằng bé xíu cùng xã mò vào trốn, thân trưa nắng, chẳng gọi đi đứng nắm nào cơ mà lộn cổ xuống giếng nhà em. Đến tối mẹ nó đi tìm, than khóc thảm thiết, cả làng mạc đổ ra sông mò. Mò mang lại trưa hôm sau vẫn không thấy… bây giờ mới vào trong nhà em múc nước rửa chân, loại gầu rơi xuống đập cộp vào đầu thằng bé. Xác nó vớt lên, làng giữ lại chặt cấm đoán mẹ nó vào gần. Đấy là tục tĩu của dân chài lưới. Phàm bạn chết đường bị tiêu diệt chợ, nhất là chết trôi sông, thì cần táng ở ngoại trừ đường, cấm cấm đoán mẹ mang đến gần. Giữ lại được một dịp thì chị em nó vùng ra được, chạy lại ôm xác con. Hốt nhiên thằng nhỏ xíu co lag mạnh, từ những lỗ cùng bề mặt nó, miệng, tai, mũi, với 2 hốc mắt, huyết tươi rã ra thành dòng, hòa cùng với nước rơi lại vào giếng đơn vị em tong tỏng…

Táng dứt thằng bé nhỏ đấy, trẻ con cũng chẳng mò sang vườn nhà ông bà nước ngoài em nghịch nữa. Với cũng từ đấy sinh lắm chuyện tai ác dị. Đợt đấy đơn vị chẳng dám sử dụng nước giếng nữa, gửi sang sử dụng nước mưa ở cái bể to. Chiếc bể to nằm tại gần sân sau bên cậu D bây giờ, hy vọng ra phải đi qua cái giếng. Bà em bảo, vào số đông đêm sáng sủa trăng, chỗ dòng giếng hay bao gồm tiếng trẻ con than khóc, rồi giờ đồng hồ kêu cứu vãn thất thanh. Mặc dù vậy chẳng ai dám ra xem cố kỉnh nào cả… 3 tháng sau, ông em dựa vào thầy vào làng cho cúng, bái 3 hôm liền, tự đấy loại giếng không hề tiếng ai oán nữa. Ông em rước miếng gỗ to mà bịt lại.Bẵng đi một thời gian, nhỏ cháu chẳng nhằm ý, ông bà cũng chẳng nhắc, chẳng gọi ai bỏ cái nắp ra, cả nhà lại múc nước sử dụng bình thường.

Năm 2004, mẫu giếng đột nhiên trào nước xối xả, nước phù sa đỏ lòm như máu, loang mọi sân. Đến ngày ngày tiếp theo thì hết, dẫu vậy mực nước cứ giữ lại xâm xấp sống miệng, cho dù trời nắng nóng to…Trong quan liêu niệm của nhiều người, đụng thổ nghĩa là đụng vào vong, và động vào thổ địa. Đất mang khí âm, nước sông sở hữu khí âm. Đem khoét một lỗ sâu cùng bề mặt đất mà mang đến âm quyện với âm, dòng giếng chẳng khác nào lối đi tắt của vong vào đất tín đồ sống. Chuyện này vốn dĩ chẳng giỏi ho với bất kể gia đình nào, nhất là với những người dân mang nợ với Hà bá..Có một điều bà em dặn đi dặn lại khi bằng hữu em còn nhỏ:“Đi ra bên ngoài thì mở cửa phòng thật to, còn lúc vào phòng phải đóng cửa thật kín”.

2004 là năm nhỏ Linh bị ma dụ với theo về nhà, cũng chính là năm bà em bước đầu đưa con chó đá vào để trong vườn. Hai hốc đôi mắt nó phẳng lỳ, lạnh lẽo, chẳng hiểu do cố tình xoay đặt hay không mà hướng trực tiếp ra phía cái giếng cổ năm xưa.

Người ta bảo bị tiêu diệt trẻ thiêng lắm, nhưng mà cũng dễ dàng hóa giải. Chiếc vong thằng trẻ em năm xưa sau dịp cúng 3 hôm đã hết nữa. Mặc dù vậy chỗ chiếc giếng vẫn thỉnh thoảng vang lên tiếng u u, như giờ đồng hồ gió đập vào hai bên thành, rợn tóc gáy. Trường đoản cú hồi cậu D. Chuyển mẫu chuồng chó về gần đấy, 2 bé chó chẳng cắn đêm nữa. Mỗi tối xích nhốt vào chuồng chúng này lại trở yêu cầu khó bảo, lồng lộn hay giãy đánh đấm loạn xạ. Loại hôm nhỏ Linh bị ma theo về, chỗ dòng giếng cổ vẫn im thin thít như tờ….

Trở lại chuyện 2 nhỏ chó bà em nuôi năm cậu mợ D đẻ bé Linh.Cái tối mợ L đẻ, vào làng tất cả con chó người mẹ cũng hình thành một lứa chỉ 2 nhỏ chó con. Bà em say mê lắm, xin cả 2 con về nuôi, viết tên là Tin với Mic. Lúc bà em sang xin chó, khía cạnh bà chúng ta tỏ ra kì lạ, mà lại cũng ậm ừ mang đến qua chuyện. Bà em bảo 2 bé này bằng tuổi nhỏ Linh, coi như là bạn nối khố. Càng sống thọ 2 bé càng tỏ ra trái tính trái nết. Nhỏ Tin vui vẻ, linh động bao nhiêu thì nhỏ Mic lại trầm trồ lầm lỳ, lúc nào thì cũng gầm gừ trong cuống họng, đôi mắt vằn đỏ liếc chú ý xung quanh…

Buổi sáng hôm mộ con Tin bị đào mất, bà em bị tiêu diệt lặng…. Bà em đứng rất rất lâu cạnh cái mộ chó trong sân vườn sau công ty cậu D, mặt lần thần tím tái. Đến trưa thì mời sư thầy mang đến nhà. Sư thầy đến nhà em, ra cái mộ chó, bỗng nhiên tay lần tràng hạt mà như nói bâng quơ “Nhà bà xưa ni chỉ nuôi 1 nhỏ chó, không có con thứ hai” Sư bảo giờ đem lấp mẫu hố đi, nhưng mà đừng lấy đất bên bờ sông ở khu vực này.Thế tuy thế cậu D. Chẳng quan tâm.

Đợi bà với sư vào nhà, cậu em lấy đất 2 bên mà phủ hố lại đến đỡ mất công.Cái khoanh khu đất 3 năm sau vẫn còn đó nâu mới roi rói…..3 ngày sau khi lấp, gồm chó lạ mở ra trong vườn bên bà em. đàn này chỉ mang lại lúc nửa đêm, gào lên ăng ẳng, chạy lạo xạo ngoại trừ vườn tuy vậy tuyệt nhiên mấy bé chó nhà những cậu không sủa lại giờ đồng hồ nào.“Gấuuuuuuuuuuu”.

3 tối liền nó sủa quanh đó vườn nhà bà, tiếp giáp bờ kho bãi ra sông. Tiếng nó cứ khổng lồ rồi nhỏ tuổi dần, như chó sói tru. Rồi tiếng rít cùng tiếng cắn 2 hàm răng vào với nhau cồm cộp càng ngày càng sát vách đơn vị bà em.Đến hôm đồ vật 3 thì tín đồ nhà em bắt đầu dám ra đoạn đấy ngó. Cái chỗ bờ tre gần đấy quánh dấu chân chó quấn rước nhau. Cứ nỗ lực xa dần vườn cơ mà ra đoạn bờ tre. Đến gốc tre thì dừng lại hoàn toàn lại. Cậu D. Thấy lạ lấy xẻng ra xúc… Được một quãng thì gớm hãi nhấn ra, dưới cội tre ngoài bên bờ sông là xác con Tin và bé Mic. Nhỏ Mic đầu vẫn team nón, tuy vậy mồm cắn chặt mang cổ nhỏ Tin, trào máu black sì vị trí kẽ răng……..Bà ngoại em bảo cậu đem xác 2 nhỏ mà đốt đi, rồi lấy tro trộn vào đất nung đắp lại nơi bờ tre như trước. Từ bỏ đấy tiếng con chó lạ cũng chẳng còn.

Cái năm 2004, nước giếng tưới lên đỏ lòm, bé Linh gấp đôi bị ma dụ, anh chị hoang mang lắm. Sau dịp đấy thấy bà em tốt xách bị ra sông từ thời gian sáng sớm. 10 ngày liên tục, rồi bà chẳng ra nữa, chỉ thấy đặt nhỏ chó đá ở góc vườn sau công ty cậu D. Nhỏ chó đá không có hốc mắt.Rồi lại mời sư thanh lịch trấn yểm. Quan sát thấy bãi đất nâu tươi chôn con Tin năm xưa, sư chỉ thẳng khía cạnh cậu em mà mắng những lắm. Ngày hôm đấy sư ko về chùa, sinh hoạt lì lại địa điểm vườn sau nhưng mà tụng cùng với bà em.Sáng ngày sau sư call cậu em ra, mặt buồn rầu mà rằng.“Mẹ cháu xưa nay nuôi nhầm con chó độc, chỉ nuôi 1 bé mà ngỡ như 2. Nhỏ chó độc này luôn tỏ ra hoạt bát, to gan lớn mật khỏe, cơ mà lúc làm sao nó cũng muốn tìm cơ hội mà giết người mẹ con cháu. Bên cháu bao gồm cái tinh chiến mã đánh trận khôn lắm, dựa vào vía nó canh mà nhỏ kia không làm hại được ai”.

Nay bà ngoại em mang chỗ đất nung trộn tro 2 con trước khi nhét vào khối đá, đúc thành hình bé chó đem để yểm ở vườn nhà để tránh nó chạy trốn ra sông. Lại rước khoét đôi mắt đi, nhằm phòng cho nó không thấy đường cơ mà làm trò càn nhiễu.Cái địa điểm vườn im ổn một thời gian, cho tới năm khí âm luân chuyển vần, bà em đau yếu đi hẳn…con chó đá chẳng hiểu do ai rước đi, tự nhiên và thoải mái chuyển vào trong vườn cửa bà…Nó vẫn yên ổn lìm, nhưng nơi hốc đôi mắt trống trơn tuột chẳng còn hướng ra cái giếng cổ như trước đó nữa…

Chuyện tâm linh trong thời đại bây giờ không còn được tin yêu như trước mà thay vào kia là phần lớn lí giải bằng khoa học. Mặc dù nhiên, không phải câu chuyện nào cũng rất được khoa học lí giải.Chuyện trung khu linh kỳ bí nhưng tất cả thật tại Tràng An, Côn Đảo, An Giang với Lạng Sơn là một trong những điều cơ mà khoa học chưa thể giải thích, hãy cùng tò mò nhé!

Chuyện trung tâm Linh sinh sống Tràng An

1. Gặp rắn có mào sinh hoạt hang Bói

Ông Son nói lại, hồi còn thanh niên, ông hay vào hang Bói săn đánh dương. Hang đó có nhiều vỏ ốc, ông cho rằng ở đó có tín đồ xưa ở, bắt buộc đưa vào có tác dụng điểm du lịch tham quan sẽ thú vị. Bao gồm tại hang này, mới đây các công ty khảo cổ đào hố thám gần kề đã phân phát hiện bộ xương người có tuổi khoảng 7.000 mang đến 10.000 năm.

Trên đường mang đến hang Bói, ông Son nghe thấy giờ đồng hồ kêu rinh rích. Thấy sự việc lạ vì đó là nơi hoang vu, lần theo tiếng kêu, ông Son phát hiện tại một bé cua siêu to, màu vàng, trước đó chưa từng thấy bao giờ. Ông nhấc bé cua lên nhìn nghía, nó vẫn vạc ra giờ đồng hồ kêu rinh rích. Một cậu thợ trong team của ông trông thấy mê say quá, xin ông được sở hữu cua về. Ông ngay tức khắc đưa mang đến cậu và thường xuyên tiến vào hang Bói. Ngay lập tức sau cửa ngõ hang Bói bao gồm một tảng đá, tương đối giống mẫu ngai vàng.

Ông Son cùng một đội người rảnh tiến vào hang và ông kinh ngạc khi vừa vào mang đến cửa hang, bất chợt gặp mặt trên tảng đá hình ngai rồng ấy có 2 con rắn đang vậy vẻo. Một con màu đỏ, thân to, đầu gồm mào. Một nhỏ màu xanh, nhỏ hơn, nằm uốn khúc, gối đầu lên sống lưng con đỏ. Ông Son rối bời vị ông theo công ty nghĩa duy vật, ko mấy tin cậy vào rất nhiều chuyện vai trung phong linh như vậy này.

Ông tức khắc khấn rằng: “Nếu là Ngài nhóm lốt, cấm đoán con làm cho nữa, con sẽ dừng các bước lại. Nhưng mà nếu Ngài hiện tại lên, ghi nhận những chuyện con đã làm cho Tràng An thì hy vọng Ngài có thể chấp nhận được con được đánh dấu hình hình ảnh của Ngài”.

Khấn chấm dứt rồi ông Son cùng đội thợ tiếp tục quá trình của mình. Khoảng tầm 2h chiều, quay lại hang Bói, ông Son dựng tóc gáy lúc thấy con rắn tất cả mào vẫn hiện diện ở tảng đá ấy. Nhận thấy được cho phép ghi hình, ông Son đứng tự xa zoom lại, tảo rõ hình hình ảnh con rắn có mào - chủng loại rắn tưởng như chỉ gồm trong huyền thoại.

Ông Son trung khu sự: “Chính bài toán được nhận thấy và lưu lại hình hình ảnh rắn bao gồm mào khiến ông mất thăng bằng. Vì thực lòng ông không tin tưởng vào mấy mẩu truyện tâm linh nhưng vụ việc xảy ra khiến cho ông cân nhắc lại và tin rằng bao gồm một lực lượng thiên âm nào đó đang lặng lẽ hỗ trợ các bước của ông”.

2. Chuyện kỳ lạ về xác bị tiêu diệt 5 - 6 năm

Ông Son nhắc lại câu chuyện chạm mặt một xác chết khoảng chừng 5 - 6 năm ngoại giả nguyên vẹn hình dáng như thể câu chuyện mới xảy ra ngày hôm qua. Ông nhớ như in đó là một trong thi thể đàn ông, khoác quần đùi. Ông mang đến biết, sáng hôm ấy trước lúc vào hang Bói (nơi mà sau đây các công ty khảo cổ học thế giới đã tìm kiếm thấy các dấu ấn fan tiền sử cách thời nay khoảng 10.000 năm - PV), tự nhiên ông xuất hiện linh cảm lạ.

Ông nói đoàn đi cùng sẵn sàng xôi, rượu, bàn thờ, chén bát hương, tiền vàng để làm lễ. Hang này đã có một đội nhóm xuống điều tra nhưng chỉ khôn xiết qua loa. Hôm ấy ông đưa ra quyết định tự xuống tận lòng để khảo sát vì ông rất nghi ngờ động này.

Không biết hang hễ sâu như vậy sao vẫn thấy khói, thấy gió ở bên dưới thổi lên, cảm hứng như sâu vài chục mét và chắc hẳn rằng có một lối nào kia đi ra ngoài thung đề xuất sẽ tìm kiếm được lối đó nhằm tạo đường đi lại đến thuận tiện. Cho rằng làm.

Ngay lúc làm xong các thủ tục cúng tô thần, thổ địa, ông thẳng đu dây khoảng chừng 20 - 25m, cụ camera và đèn soi khắp hang động. Ông công ty yếu đi tìm kiếm xem nơi nào có ánh sáng, ở đâu có khe hở để gió thổi vào. Thấy lòng hang rộng mênh mông, ông mang thước ra đo. Ngay cửa hang rộng chừng khoảng 200m2, sâu xuống chút nữa thì khoảng chừng rộng lên đến mức 600m2.

Đang soi đèn thì ông Son thấy một cậu chạy phân phối sống chào bán chết lên, mặt mày tím ngắt thông báo có người chết, lại nhận định rằng mới chết.

Ông Son nói lại: “Tôi ngạc nhiên, đi xuống xem, chính xác là có tín đồ chết sinh hoạt đấy, body toàn thân phủ một tờ mốc trắng, to lớn đúng như fan bình thường, chỉ có bụng là bị ghé kẹp lại. Trong quá trình nạo vét bùn, lòng thung, tôi vẫn bốc khá nhiều hài cốt mà lại đây thì thực sự là sự lạ".

"Người này còn nguyên vẹn cần tôi không dám vác ra, sợ có tiếng giết tín đồ nên tôi lệnh cho cả đoàn lục tục quay về và tìm bí quyết báo cùng với công an lên điều tra. Lúc làm những khám nghiệm pháp y thì theo luồng thông tin có sẵn người này vẫn chết khoảng 5-6 năm”.

Ông Son trầm giọng xuống, bày tỏ: “Đến hiện nay tôi vẫn bắt buộc hiểu được tại sao lại tất cả người có thể lọt vào cồn này và bị tiêu diệt ở đấy. Điều này cũng khiến tôi suy nghĩ ngợi, không hiểu biết có hóa học gì xuất xắc sự bí mật nào đó mà một bạn đã chết khoảng chừng 5-6 năm vẫn còn đó nguyên hình thái như thế, chỉ bao gồm một lớp mốc trắng phủ lên trên và loại bụng lép, miêu tả sự không có thức ăn uống trong một thời hạn dài..."

Hai câu chuyện trên cùng nhiều những sự lạ không giống nữa xẩy ra trong 6 năm ông cùng những người địa phương tiến hành xây dựng Khu du ngoạn Tràng An vẫn để lại cho ông không ít điều xứng đáng suy ngẫm. Chắc rằng khu vực này rất rất linh thiêng và còn quá nhiều bí hiểm mà ông không thể xét nghiệm phá...

Chuyện xung quanh nhà tù Côn Đảo

Côn Đảo là Đảo Tù lừng danh với khối hệ thống nhà tù gồm 127 chống giam, 42 xà lim, 504 phòng khác hoàn toàn như Chuồng Bò, Chuồng Cọp thời Pháp- Mỹ cùng 18 Sở tù cai quản để đày ải bạn tù làm lao dịch khổ sai.

Nơi đây tất cả đến 20.000 vong hồn chắc vẫn tồn tại lạc lối, nhị trại tử tù tàn ác và ngôi tuyển mộ chị Võ Thị Sáu linh thiêng. Trong các số đó chỉ gồm 1907 người có mộ, trong những mộ chỉ bao gồm 702 ngôi mộ có tên. Nghĩa là sinh sống Côn Đảo tử tù đọng chết ông xã lên nhau, bất kể một tấc đất nào cũng có thể có hài cốt bạn tử tù năm xưa. Trường đoản cú đó, những mẩu truyện ma làm việc Côn Đảo linh thiêng xung quanh nhà tù để cho nhiều bạn sợ hãi:

Chuồng Cọp được dân vào vùng coi là nơi xảy ra nhiều hiện nay tượng bí mật và kì lạ. Đây là trại giam được Mỹ thiết kế để giam cầm và tra tấn những người theo biện pháp mạng. Vào buổi tối, nơi đây như tất cả tiếng nói, tiếng bước đi hay tiếng la hét…

Người dân ở Côn Đảo nói rằng, giả dụ lắng nghe kỹ vào ban đêm sẽ thấy được phần đông tiếng la hét, thê lương vang vọng vào đúng thời tương khắc 23h59’. Phần đa tiếng la ó này vang vọng trong không gian vô cùng thảm thiết với ám ảnh, rùng rợn.

Theo lời nói của cụ công cụ bà già tại Côn Đảo, vì sao của phần đông tiếng kêu này là vì trước đây, bên trên Côn Đảo có một bệnh viện lớn chữa trị trị cho những bệnh nhân chiến tranh. Vì thời đó thuốc men thiếu hụt thốn, những vết thương không tồn tại thuốc tê tuyệt thuốc khiến mê cần vô cùng đau đớn. Nỗi nhức tận xương, tận tụy đó họ cấp thiết nào quên và mọi vong linh đấy vẫn tồn tại kêu khóc thảm thiết về nỗi đau cũ của mình.

Chính bởi vậy nhưng linh hồn của các người tử vong vẫn còn đó vương vất với kêu la thảm thiết cho đến tận ngày nay. Mặc dù nhiên, các bạn đừng sợ hãi, giả dụ là người dân có tâm ý muốn đến Côn Đảo để tri ân những người đã tạ thế thì những lời đồn thổi chuyện ma làm việc Côn Đảo thiết yếu làm khó khăn được bạn.

1. Chuyện linh thiêng về hồn chị
Võ Thị Sáu

Chị Sáu – cô gái của Việt Nam, đã ăn vào ký ức của từng tín đồ dân ngay từ lúc đi học. Mẩu chuyện trước lúc hy sinh vẫn ca hát yêu đời khiến bọn họ nhớ mãi hình hình ảnh chị Võ Thị Sáu kiên cường, bất khuất. Dẫu vậy ở thời bình người ta lại được biết nhiều hơn thế về linh hồn linh thiêng. Cứ hễ mỗi lần nghe lại mẩu chuyện về chị, là 1 trong những lần da kê gai ốc lại nổi lên.

Tại Côn Đảo, chiêu tập của chị Võ Thị Sáu tại nghĩa trang sản phẩm Dương, ngay bên dưới một gốc cây Dương mất ngọn, cành hướng tới phía Bắc, không tồn tại bia tương khắc về tên tuổi, nhưng mà chỉ nhất một tấm tôn gỉ ghi rõ số tù. Thời hạn qua đi, bạn người cho thăm mộ của chị các hơn, bia đá cũng khá được hình thành “Mộ đã có tên, tuổi cũng khá được thấy, nguồn gốc xuất xứ cũng rõ ràng, khác nước ngoài trên quả đât sẽ không thể bị tưởng ngàng trường hợp muốn mày mò về chị.

Ngay cả trong thừa khứ nhức thương sau thời điểm xử phun chị, bầy giặc vẫn còn run sợ. Những người tù già ngơi nghỉ Côn Đảo kể rằng, sau thời điểm hành quyết Võ Thị Sáu, người lính lê dương già bỏ nạp năng lượng suốt nhì ngày. Ông ngồi cả đêm ở gốc bàng phía trên đầu cầu Tàu. Thẫn thờ, hốc hác. Ông trung ương sự với những người tù làm cho bồi: “Đôi mắt cô bé đã ám hình ảnh tôi, và có thể sẽ ám ảnh tôi xuyên suốt đời. Tôi phải bỏ nghề, tôi ko thể phun được nữa!”.

Giai thoại về tuyển mộ Võ Thị Sáu (được tổng hợp từ nhiều nguồn tin) như sau:

Cô Liễu vợ của thương hiệu giám thị Ruby fan đã bất tỉnh xỉu khi tận mắt chứng kiến cuộc hành hình chị
Sáu, nhắc rằng: vì tò mò nên đúng tối 30 Tết sở hữu hương hoa lên thắp nhang trước mộ chị
Sáu thì hốt nhiên thấy có cô gái mặc áo trắng bước từ trong tuyển mộ đi ra, cô Liễu thấy vậy vội vàng quỳ xuống lạy mang lạy để. Suốt quãng mặt đường về nhà tiếp cận đâu cô Liễu cũng thấy bóng cô nàng trước mặt. Cô Liễu về nói lại cùng với chồng, vậy nên cả hai vợ chồng năm đó bước đầu lập bàn thờ chị
Sáu ở vị trí trang nghiêm nhất, mau chóng hôm lo hương khói.

Câu chuyện khiến cho nhiều tín đồ rùng mình tiếp đó là 1 trong người bộ đội từng nổi điên rước búa tạ đập đổ vỡ tấm bia tuyển mộ chị
Sáu. Đêm đó bỗng dưng sấm sét đùng đùng, trời nổi cơn giông bão về tối trời tối đất. Bạn lính đó tự nhiên và thoải mái đội áo mưa đi ra phía nghĩa địa rồi bị sét đánh chết tím tái cùng cháy xém như cục than ngay bên dưới chân phần mộ Chị.

Một trường vừa lòng khác cũng tương tự, người này thương hiệu là Nghị new bị đày ra Đảo làm đơn nhất tự an ninh, chưa biết oai linh lại đập phá bia mộ. Hắn giã nát bia, đập luôn luôn lư hương và hai bình cắm hoa. Tất nhiên hôm sau tấm bia mộ new lại được dựng lên. Còn thương hiệu Nghị thì ít hôm sau tín đồ ta thấy hắn nhỏ xíu tóp lại, trang bị vờ dọc mặt đường phố gần công ty thương. Hắn sốt li bì, không siêu thị nhà hàng gì được cùng đưa vào trong nhà thương Côn Đảo nhưng không chữa trị được, làm giấy gửi hắn vào Chợ Quán. Ba ngày sau hắn chết.

Hay như thương hiệu chúa Đảo Bạch Văn tứ thời Mỹ – Diệm là tên chúa đảo thứ nhất khét tiếng kháng cộng, chống áp tội nhân nhân ly khai cộng sản. Trong veo 4 năm có tác dụng tỉnh trưởng Côn Đảo đã bao gồm 500 tù nhân bị giết. Hắn biết chuyện chị
Sáu linh thiêng, tuy thế hắn cho là luận điệu tuyên truyền của Việt Cộng, cấm không cho viếng thăm mộ.

Vào một đêm khuya, hắn xuất hiện Dinh ra sân và thấy một người con gái bước ra cầu Tàu, hắn rút súng nuốm tay. Chợt cô bé quay lại, đặt chân đến và quan sát thẳng vào mắt hắn. Sợ quá, hắn bủn nhủn tay chân, nhằm rơi khẩu súng hơ hải chạy vào nhà, tạm dừng hoạt động lại và mong nguyện. Từ kia hắn rất sợvà cũng không có ai dám bén mảng tới chọc phá tuyển mộ phần Chịnữa.

Sau đó, một tỉnh giấc trưởng không giống tên Tăng bốn lập bàn thờ chị
Sáu tại tư dinh, và không dám hung tàn với tội phạm nhân. Tăng tứ đã một lần dùng oai linh Chịđể xử kiện. Nhì tên giám thị nghi ngại nhau ăn uống trộm, làm đối chọi kêu kiện. Tăng bốn ra lệnh, hai đứa nhảy đầm lên xe cộ lên chiêu tập Cô Sáu nhưng thề. Đứa nào gian cô Sáu biết ngay. Ráng là có đứa sụp xuống dìm tội!

Chính thương hiệu Tăng bốn này đã về Chợ lớn đặt một lớp bia chiêu mộ Võ Thị Sáu bằng cẩm thạch chở ra Đảo, làm cho lễ đặt bia khôn xiết long trọng. Tấm bia mộ bằng đá điêu khắc cẩm thạch đó cần sử dụng được 9 năm, lại một tên tội nhân tên là Sước nghênh ngang vác búa đập phá. Sáng hôm sau, thấy vắng Sước, fan ta đi kiếm thì thấy hắn sẽ nằm chết trên một tảng đá khổng lồ phía bờ biển.

Cho đến nay, bạn dân Côn Đảo bảo rằng họ đã từng nhìn thấy cô Sáu cách ra từ cây dương từng tối. Cô khoác áo dài trắng, lướt qua từng mặt đường phố, hiện hữu trước cửa từng nhà, chú ý tận khía cạnh từng người. Sau khi thống kê giám sát mọi bài toán thiện ác trên đảo, cô Sáu lại trở về vươn lên là hình vào cây dương khi trời chưa sáng, trước lúc mọi người thức dậy, cho nghĩa trang hàng Dương, thắp hương, cắm hoa trước tuyển mộ cô trước khi đi làm việc.

Nơi cô yên nghỉ là vị trí rất đẹp trên mảnh đất này, quanh đó nghe tiếng gió biển, vào ngùn ngụt khói hương, hoa quả của các người hành hương đến lễ chị nhiều không đếm nổi. Cô thiêng mà, luôn phù hộ cho mọi tín đồ tai qua nạn khỏi, giàu sang giàu sang, mở mang kiến thức và kỹ năng để thúc đẩy tổ quốc phồn vinh. Từng ngày trên ngôi mộ rất linh ấy luôn có khá nhiều hoa tươi trên đảo nhưng cũng không ai biết ai đó đã mang tới, và mang tới khi nào.

Mộ phần chị Võ Thị Sáu tại Nghĩa trang mặt hàng Dương

2. Các chuyện lạ gồm thật nơi đảo thiêng cùng sự trừng phạt đến khó tin

Chuyện lời hứa

Ông Lê Hữu Hòa, cán cỗ kiểm lâm Côn Đảo kể về câu chuyện đời mình:

“Tôi trong năm này 57 tuổi, tính đến nay, đã gồm 33 năm công tác làm việc trên đảo. Hồi đó, tôi không làm kiểm lâm, cơ mà là cô giáo ở khu đất liền, được “biệt phái” ra dạy bửa túc văn hóa. Sau đó, trời xui đất khiến, tôi “phải lòng” một cô học tập trò trong lớp, cũng là một trong viên chức công tác làm việc ở huyện. Sau thời điểm học kết thúc lớp xẻ túc này thì chúng tôi nên duyên vợ chồng.

Nhưng sau đó, công ty chúng tôi mãi chẳng có con, tôi bắt đầu đánh liều khấn thầm là nếu những vị nhân vật trên đảo rất thiêng phù hộ, đến tôi một đứa con thì tôi tình nguyện sống lại đảo không phải vài 3 năm như chiến lược mà 30 năm cũng được. Ai ngờ sau đó công ty chúng tôi có bé thật. Rồi mặt kiểm lâm thiếu nhân sự, điều tôi sang. Thời hạn cứ chũm cuốn đi, con quay qua tảo lại, rộng 30 năm trôi qua, tôi vẫn ở đây. Băn khoăn có phải do trùng vừa lòng hay lời khấn nguyện của tôi linh ứng?

Chuyện hầu hết tên trộm bỏ xác trên biển

Điều quan trọng trên Côn Đảo là những chiếc xe thiết bị không bao giờ phải khóa, rất có thể để ở ngẫu nhiên đâu mà không có người trông coi. Lý giải về vấn đề này cũng có rất nhiều câu chuyện dài. Ông Lê Minh Chương (Sáu Chương), nguyên cán bộ phụ trách văn hóa – tin tức huyện Côn Đảo, 1 trong các 7 cựu tù đọng Côn Đảo còn trụ lại hòn đảo này nói câu chuyện:

“Hồi đó, chú nhớ là năm 1990, trên hòn đảo còn trở ngại lắm. Không chỉ khó khăn về đồ dùng chất, nhưng cả tinh thần cũng thiếu thốn. Ra đây chẳng khác nào Robinson trên đảo hoang. Từng 2 mon tàu new ra tiếp tế 1 lần, ấy là khi sóng yên đại dương lặng.

Cả hòn đảo chỉ có 1 chiếc tv rất to. Rồi gồm một đứa bạn của chú, lúc đó công tác ở thị xã Duyên Hải (Cần Giờ, TP.HCM ngày nay – PV), ra thăm đồng đội, thấy cảnh ngộ trên hòn đảo như vậy thì thương. Nạm là anh ấy về huy động nhiều nơi cài được 2 dòng xuồng đính máy nhỏ, với ra khuyến mãi đảo để làm phương tiện đi lại giữa các đảo nhỏ, khi đề nghị kíp thì có phương tiện tức thì. Mọi người mừng lắm.

Hai dòng xuồng neo đậu nghỉ ngơi bến tàu 914, làm mái che hẳn hoi. Tuy vậy chỉ buộc dây thôi chứ chẳng có đảm bảo gì, vì có ai nghĩ sẽ ảnh hưởng mất trộm đâu. Ấy vậy mà lại mất thật…Sau một ngày quần quanh các đảo, bằng hữu tìm thấy 3 tín đồ chết đuối lưu lạc vào mấy hòn đảo nhỏ, ngoài các vết thương bởi vì cá rỉa, cả 3 gần như mất cả hai bàn tay. Rồi hôm sau, lại thấy 2 mẫu xuồng nổi lập lờ gần đó. Đó chỉ là 1 trong số đông đảo chuyện xẩy ra trên đảo mà tôi chứng kiến. Nhưng bao gồm điều chắc chắn rằng nếu như lên hòn đảo mà làm bậy, thì cố nào cũng gặp hậu quả.

Mặc dù đa số giai thoại rất thiêng về phượt Côn Đảo ngày càng mở ra nhiều nhưng nếu bọn họ là người dân có tâm hướng thiện thì đừng băn khoăn lo lắng về ngẫu nhiên điều gì trên hòn đảo này. Ngược lại, đi lễ cô Sáu còn trở thành điểm đến lựa chọn tâm linh “thiêng” nhất cả nước, mang đến đây chúng ta còn dễ dàng chạm mặt được các nghệ sĩ Việt đi lễ chiêu mộ cô.

Những chú ý khi đi du lịch Côn Đảo lễ tạ tuyển mộ cô Sáu linh thiêng

– Nghĩa trang hàng Dương và mộ cô Sáu là vị trí linh thiêng, cũng chính vì vậy chúng ta nên ăn mặc trang nghiêm, lịch lãm khi vào viếng và lễ tại các phần mộ.

– kị nói to, nói tục, chửi bậy hoặc gồm những khẩu ca không chuẩn chỉnh mực, né bị Cô trách phạt.

– Nhớ thắp hương tại những phần mộ khác trên nghĩa trang mặt hàng Dương, vì toàn bộ đều là những anh hùng liệt sỹ đã hi sinh thân mình nhằm giành lại độc lập, thoải mái cho nước nhà.

– ví như điều các bạn xin Cô được linh nghiệm, nên trở về mộ Cô để trả lễ vào thời điểm cuối năm.

Kỳ túng Chuyện Võ Bùa sinh sống An Giang

Người học tập võ nếu như học thêm bùa, phép thì khi phối kết hợp lại sẽ tạo nên uy lực tăng gấp các lần. Dù võ bùa hay chỉ dùng nhằm mục đích chữa dịch cứu người, nhưng không ít người học đã cố ý dùng sai, gây hại bạn khác, khiến cho giới võ lâm coi người học võ bùa là “tà đạo”.

Bỏ “thư” Vùng Thất đánh là nơi gồm đông đồng bào dân tộc bản địa Khmer sinh sống duy nhất tỉnh An Giang. Chúng ta sống triệu tập tại các phum sóc, hầu hết theo đạo Phật. Trước đây, người Khmer sinh hoạt Bảy Núi gần như là sống tách biệt với cộng đồng, không yêu thích qua lại với những dân tộc bằng hữu khác tại địa phương. Lừng chừng có phải chính vì như thế mà chúng ta thêu dệt nên những câu chuyện huyền bí, rùng rợn giỏi không. Nhưng cho đến hiện nay người ta vẫn tin rằng một số trong những ít bạn Khmer vẫn có tác dụng bỏ “thư”.

"Thư” giờ đồng hồ Khmer điện thoại tư vấn là Thnup. Fan dân Bảy Núi trước đây rất sợ các loại bùa phép này. Bởi vì họ tin rằng, người dân có bùa “thư” có thể sai khiến cho một vật dụng to lớn “đi” vào bụng người, nhưng mà đi một biện pháp êm ru, đối thủ không hề xuất xắc biết. Thịnh hành nhất là các “thầy bùa” hay sử dụng 1 nùi tóc rối, 1 miếng da trâu hay như là 1 khúc gỗ to nhằm “thư” fan khác.Theo truyền thuyết, “thầy bùa” vẫn đọc chú để biến những vật dụng trên bé dại dần, nhỏ dại dần mang đến khi chỉ còn bằng… phân tử bụi. Lúc đó, họ sẽ nhét “hạt bụi” vào bụng nhỏ cá hoặc thức nạp năng lượng của fan khác. Lúc “hạt bụi” đã vào được bụng của đối tượng người sử dụng thì đang trở về dáng vẻ cũ, gây đau đớn ghê gớm.

Cho đến bây giờ, fan dân vùng Bảy Núi vẫn tồn tại truyền khẩu mẩu truyện huyền túng thiếu về vợ chồng bà lão được hiểu biết bùa “thư” nghỉ ngơi phum Là Ca (xã Ô Lâm, H.Tri Tôn). Ai làm mất đi lòng hay tất cả hiềm khích cùng với vợ ck bà lão thì chỉ cần bà này đi ngang qua nhà, giống hệt như rằng trong nhà sẽ có chuyện. Tín đồ ta sợ tới cả hễ thấy vợ ông chồng bà lão đi qua là toàn bộ lu nước buộc phải đổ bỏ, món ăn thức uống trong bên cũng không đủ can đảm động vào vì sợ bị “thư”. Vì mẩu truyện huyền bí không có lời phân tích và lý giải này khiến cho phum Là Ca càng thêm rạm u, không một fan lạ như thế nào dám bén mảng tới đây.

Có một sự trùng thích hợp khiến đàn lính Tây ghê vía, không dám đặt chân mang lại Là Ca. Chuyện là, một ngày nọ, lũ lính Pháp bất ngờ kéo vào phum Là Ca vơ vét tài sản, gà vịt, thức ăn uống của tín đồ dân nơi đây rồi bày ra ăn uống nhậu, còn chửi thề ỏm tỏi. Trong những lúc đó thì bà lão kỳ quái ấy đi ngang qua. Một dịp sau, vài tên trong nhóm bỗng dưng ôm bụng bửa lăn, ói mửa. Vốn đang nghe tiếng bùa “thư” ở chỗ này trường đoản cú trước, bầy lính càng tin chúng đã biết thành dính “thư” yêu cầu cuốn gói vứt chạy, trong tương lai không dám bén mảng.

Theo truyền thuyết, người hy vọng luyện nhiều loại bùa thuật này phải ăn toàn đồ dơ dáy bẩn như rác rưởi rưởi, thậm chí còn là… tởm nguyệt của phụ nữ. Đêm đêm họ nên ra các bãi tha ma, hoặc đi vào rừng thẳm để luyện phép, lôi kéo ma quỷ nhập thân bởi những câu thần chú đầy ma quái. Sau không ít ngày tháng luyện tập như vậy, đến lúc luyện thành thì fan này có thể sai khiến được ngũ quỷ đi càn quấy, hại người khác. Những người dân lớn tuổi sinh sống Bảy Núi nói lại rằng, cách đó rất lâu, sau đó 1 cuộc đua bò, anh “tài xế” trườn thua cuộc cho rằng người chiến thắng đã nghịch xấu, bỏ “bùa” khiến quỷ hiện hình làm bò của anh ta khiếp sợ bỏ con đường đua chạy trốn. Vày vậy, anh này đã mặc kệ cả mạng sống, cầm công đi luyện bùa “ếm” để trả thù. Một thời hạn sau, bụng người thắng cuộc tự dưng to lên, da vàng, hằng ngày ăn cả năm sáu nồi cơm mà lại thân hình vẫn nhỏ xíu nhom như que củi, riết rồi chết… Thực hư mẩu truyện chưa được xác nhận.

Chuyện kỳ bí ở lạng ta Sơn

Trấn yên ổn thuộc thị trấn Bắc đánh (tỉnh lạng ta Sơn) lừng danh là vùng khu đất với rất nhiều điều ly kỳ đến cạnh tranh tin, rất có thể kể tới một vài câu chuyện ly kỳ xẩy ra tại thôn Khưa Cả (nơi chỉ có tín đồ Tày, Nùng sinh sống), miếu Xa Vùn.

Chuyện về 19 cây gỗ nghiến

Chuyện trước tiên phải kể đến là ngay sau khi ngôi miếu được chế tạo ra ở vị trí mới thì bên trên đỉnh đồi mọc lên 19 cây mộc nghiến. Phần nhiều cây gỗ to nhanh như thổi, cây cỏ xum xuê, chẳng mấy chốc đang trở thành các cây đại thụ mấy người ôm không xuể.

Theo lời một người dân bản địa, ai động đến các cây mộc này, không những người dân đấy nhưng cả gia đình họ đều gặp gỡ phải những điều xấu số.

Thời gian trước, trên một trận bão lớn, có một cây gỗ nghiến tương đối to bị gãy đổ. Dân làng không có bất kì ai dám có cưa lên tích lũy gỗ đưa về. Một thời gian sau, tại làng bao gồm một người quý ông túng quẫn yêu cầu đánh liều cầm cưa lên đồi cưa một quãng cành của cây nghiến đem đến bán.

Chỉ vài ba hôm sau, ông này với một vài bé cháu đổ bệnh, với đều vết bầm trên mình như chủ yếu căn bệnh thời xưa đã khiến họa đến xóm.

Các cụ cao niên biết chuyện, tìm đến khuyên người lũ ông này buộc phải đưa đoạn gỗ mang đến chỗ cũ rồi làm cho lễ bái tạ. Nghe lời, ông ta cũng làm theo và quả đúng là sau đấy tình hình bệnh lý của ông, người thân trong gia đình tại gia đình khỏi mau chóng.

Còn có chuyện một fan xung quanh do tiếc cây nghiến to mà để thành củi mục ngay tức thì về nhà tậu một mâm lễ tất cả lợn quay, gà luộc… Lên miếu Xa Vùn để cúng xin gỗ. Làm cho lễ dứt, người quý ông này vác cưa vật dụng đi đốn cây.

Kỳ kỳ lạ thay, cả nhị lần vẫn cưa dở thì lưỡi cưa hồ hết gãy làm cho đôi. Không nản, ông ta mua những lưỡi cưa to cùng sắc, cưa mấy hôm, gãy chần chừ bao nhiêu cái cưa, sau cuối cũng chia được cây gỗ ra làm mấy khúc rồi mang theo bán.

Đúng nhị hôm sau, người phái nam bỗng nhỏ liệt giường, khi khỏi bệnh thì hay thì thầm lảm nhảm một mình, tâm thần bất ổn. Mấy năm sau, ông này trầm mình chết.

Câu chuyện về nhỏ rắn lạ

Chuyện vừa mới đây nhất là vào thời điểm cuối năm 2011, có fan tiều phu xóm Khưa Cả thương hiệu là Thuận khi đi đốn củi thì thấy làm việc miếu Xa Vùn có xuất hiện một bé rắn rất lớn, toàn thân đỏ lòm, đang tuồn quanh cột miếu.

Thấy con rắn lạ, lo ngại quá, anh Thuận buôn bán sống buôn bán chết chạy về nhà. Nên đợi mấy hôm anh ta bắt đầu kịp “hoàn hồn” nhằm trở lại khu vực gần miếu đốn củi.

Kỳ kỳ lạ thay, bé rắn vẫn yên vị sống cây cột, giương song mắt xanh biếc nhìn nhân hậu, không có vẻ gì là ước ao tiến công. Thấy vậy, bạn tiều phu về nhà, điện thoại tư vấn thêm một người các bạn nữa thuộc lên miếu bắt nhỏ rắn rồi ra chợ bán được hơn 2 triệu đồng.

Mấy ngày sau, anh này lại tiếp tục lên miếu với vẫn thấy một con rắn sắc thái không không giống gì con rắn đã bắt chước đây. Vẫn như lần trước, anh lại bắt rắn, mang đi bán.

Khi mà đã bắt hai nhỏ rắn kỳ lạ ở miếu Xa Vùn lấy bán, bạn tiều phu đùng một cái phát điên. Sắc đẹp mặt anh ta cứ đờ đẫn, chuyển vận lẩn thẩn. Cứ tối đến, lại bật dậy, la rúc vang cồn buôn phiên bản xã.

Không không nhiều lần, bạn dân còn thấy anh ta la hét rồi cởi bỏ trang phục chạy ra miếu Xa Vùn. ít nhiều người thấy vậy cố gắng giữ lại nhưng không có ai thắng được sức lực của bạn tráng niên.

Sự việc đó khiến mái ấm gia đình anh Thuận hết sức hoang đưa. Đầu tháng Giêng , mái ấm gia đình đưa anh Thuận đi tp hà nội khám bệnh. Tuy thế mà, cách qua chẳng rõ từng nào bệnh viện, dùng chần chờ bao nhiêu phương thuốc mắc tiền, anh Thuận vẫn không ngoài mà còn tồn tại đại diện nặng trĩu hơn.

Sau này, tại những phút giây sáng sủa suốt thảng hoặc hoi, anh Thuận lờ mờ nhắc về chuyện cầm được hai con rắn sinh hoạt miếu Xa Vùn. Đến đây, mái ấm gia đình anh mới hốt hoảng mang anh lên miếu khấn vái mấy lần.

Sau đấy, tín đồ nhà nên mổ lợn, chọn lễ lên miếu nhằm cúng. Sau khá nhiều lần bái bái, bệnh tình anh Thuận đỡ dần rồi ngoài hẳn.

Câu chuyện đi làm ruộng vào ngày rằm

Người dân sống phủ bọc miếu Xa Vùn có một “luật lệ” bất thành văn là không nên đi có tác dụng ruộng vào các ngày rằm.

Chẳng ai biết phong tục đó đến từ đâu, có từ bao giờ. Tuy vậy vì sự rất linh của miếu buộc phải cứ mang đến ngày 15 âm lịch hàng tháng là fan người sống nhà, chả ai dám léo hánh ra đồng ruộng.

Thế nhưng bao gồm một bà thương hiệu M. Phân vân vì sao nhưng nhớ nhầm lịch buộc phải đi phát bờ ruộng trúng ngày rằm. Sau lần đấy, bà M. Về hóa điên, bà buông tóc rũ rượi đến ngang lưng lững thững chạy ra miếu Xa Vùn.

Liên tiếp 15 ngày sau đó, bà M. Bỏ ăn, người ốm tóp chỉ từ da bọc xương, nhì má hốc hác. Tất cả hôm bà M. Lên cơn điên chửi bươi rồi đi ltinh tinh hết chỗ này mang đến chỗ khác. Thấy vậy, hầu hết nhà bảo phủ cùng họ hàng kêu gọi đến bốn năm người thanh niên trai trẻ mang lại đưa về.

Nhưng không có bất kì ai ngờ bà M. Tự đâu bỗng gồm sức khỏe khác thường hay. Một tay bà quật lại tư thanh niên bạn dạng trước sự tưởng ngàng của hàng ngàn người dân. Không lâu sau đấy bà M. Cũng qua đời.

Câu chuyện của bà M. đã nối dài những câu chuyện ly kỳ, huyền bí để miếu Xa Vùn trở yêu cầu một địa điểm tâm linh không có ai dám xâm phạm.

Câu chuyện miếu cúng 12 thương hiệu cướp

*

Miếu thờ kẻ chiếm tại lạng ta Sơn

Hiện nay, cứ mang lại ngày Rằm tháng Giêng âm lịch hằng năm, bạn dân buôn bạn dạng Khưa Cả lại tổ chức lễ hội Ná Nhèm (trong giờ Tày có nghĩa là “mặt nhọ”) nhằm ghi lưu giữ huyền tích về bài toán người dân hủy diệt 12 thương hiệu giặc trộm.

Theo như ông hoàng Văn Chuẩn, quản trị xã Trấn yên nói, thì tục bôi nhọ mặt bạn giống ma quỷ cũng bắt nguồn từ hệ lụy 12 tên cướp bị tiêu diệt tại mảnh đất nền này. Người lớn tuổi xưa lý giải rằng khi rất nhiều tên cướp bị tiêu diệt đi thì vong hồn sẽ biến thành ma tai ác vẫn ám ảnh tinh thần của số đông người.

Vậy đề nghị để ứng phó lại mọi linh hồn bất minh đó bạn dân bao gồm tục lễ cúng Ná Nhèm (Bôi nhọ). Đây đó là lễ hội hóa trang khác biệt ra đời từ cực kỳ sớm của đồng bào Tày Nùng ở Trấn Yên.

Các bạn trẻ được chọn làm ác quỷ được bôi black lên mặt càng kỳ tai quái càng tốt. Họ bắt buộc vẽ mặt làm thế nào để cho giống ngũ quỷ để phần lớn hồn ma giật sợ không đủ can đảm quay về bản quấy nhiễu nữa. Đó là tục lệ biến fan thành ma sinh sống dọa trừ ma bị tiêu diệt để giữ lại yên cuộc sống đời thường cho dân lành. Vào sâu sa đời sống trung khu linh con người muốn cầu đức vua cùng thần thánh phù hộ mang đến mọi tín đồ khỏe mạnh, vụ mùa bội thu và gia súc đầy đàn.

Xem thêm: Học viện an ninh nhân dân điểm chuẩn, điểm chuẩn trường đại học an ninh nhân dân 2022

Tâm linh là khoa học, nhưng bao hàm thứ khoa học chưa thể triệu chứng mình. Liệu trung khu linh bao gồm tồn tại? tất cả thật sự tồn tại đều vong linh ở quả đât bên kia? Ông bà ta bao gồm câu "có thờ tất cả thiêng, gồm kiên có lành". Chúng ta có thể không tin.