Tin tức
Tu học
Đời sống
Tuổi trẻ
Diễn đàn
Người thời nay
Thời đại
Văn hóa
Văn học
Phật giáo Việt Nam
Nghiên cứu
Quốc tếThư viện
*
thông tin Tu học
Sắc tức thị không, ko tức thị sắc
“Sắc bất dị không, ko bất dị sắc. Sắc tức thị không, không tức thị sắc.” Nghĩa là: “Sắc không không giống không, ko chẳng khác sắc. Sắc tức là không, không tức là sắc.” Đây là đoạn khiếp văn về tánh không để phá chấp nổi tiếng bậc nhất của Phật pháp, được trích dẫn trong chén bát Nhã trọng tâm Kinh.

Bạn đang xem: Sắc tức thị không không tức thị sắc sắc bất dị không không bất dị sắc


Không này đó là chân không. Sắc cũng là diệu hữu. Diệu hữu phi hữu cũng là chân không. Chân không này xuất sanh từ đâu? Xuất sinh từ độc nhất như, cũng từ dung nhan pháp vạc khởi ra. Chỗ nào cũng tất cả sắc pháp. Từ hỏng không cũng hiện ra sắc pháp, nên nói sắc không không giống không, không chẳng khác sắc, sắc có nghĩa là không, không tức là sắc, cũng là thuyết chân không mà lại chẳng phải không, diệu hữu mà lại chẳng cần hữu.Sắc tức thị không, không tức thị nhan sắc nghĩa là gì?“Sắc nghĩa là hết thảy đa số gì tất cả hình tướng. “Không” nghĩa là vô hình tướng.Sắc tức thị không,không tức thị sắc, nghĩa là: “Sắc có nghĩa là không, không có nghĩa là sắc.” dung nhan này có khá nhiều loại sắc pháp, nhưng tổng quát không ngoài ba loại, tức là khả đối khả kiến sắc, khả đối bất khả kiến sắc, bất khả bất đối kiến sắc.

Sao hotline là khả đối khả loài kiến sắc? Khả đối tức là có thể đối mặt. Khả kiến có nghĩa là có thể thấy. Khả đối bất khả kiến nhan sắc là có thể đối đãi, nhưng bắt buộc nhìn thấy. Lại bất khả đối bất khả kiến sắc đẹp là chư vị bao gồm đối đãi cũng không có đối đãi, thấy cũng bắt buộc thấy sắc. Nhiều loại sắc này bắt nguồn từ đâu? Do rành mạch từ cảnh giới sáu nai lưng như hình sắc, âm thanh, hương vị, xúc chạm, pháp.

Sao hotline là khả đối khả kiến sắc? Thí như nhân, ngã, tha, bọn chúng sanh, núi non, sông hồ, đất đai… vạn tượng bao la, đều sở hữu hình sắc, có sắc tướng, gồm hình hóa học nên rất có thể thấy. Do đó đều gọi là khả kiến khả đối sắc đẹp (có thể thấy, sắc hoàn toàn có thể đối đãi), tức thông thường quy khu vực sắc pháp.

Lại nữa, thông thường quy vị trí sắc pháp cơ mà khả đối bất khả con kiến (sắc có thể đối đãi mà bắt buộc thấy). Ðối là rất có thể đối đãi, nhưng mà chư vị bắt buộc nhìn thấy, chỉ hoàn toàn có thể nghe thôi.

Sắc tức thị không, ko tức thị sắc giảng giải

Sắc bất dị ko hữu nhược vô

Không bất dị dung nhan thể dụng thù

Sắc tức thị ko chân nguyên triệt

Không tức thị dung nhan vọng lưu giữ khô

Sơn hà đại địa duy thức hiện

Mộng huyễn phao hình ảnh như thị hồ

Thận vật ngoại cầu trì trung đạo

Phóng hạ lây truyền duyên tức lai như
Dịch là:

Sắc chẳng khác không có lại không

Không chẳng khác sắc cùng thể dụng

Sắc tức là không thấu mối cung cấp chân

Không có nghĩa là sắc mối cung cấp vọng cạn

Núi sông non nước hiện duy thức

Bọt hình ảnh huyễn mộng như thế đấy

Chớ ước ngoài, đề xuất giữ trung đạo

Xả quăng quật nhiễm duyên tức Lai Như”.

Sắc bất dị không hữu nhược vô” ( sắc chẳng khác không có lại không)

Sao điện thoại tư vấn là sắc? tức là hình tướng. Sao điện thoại tư vấn là không? có nghĩa là vô hình tướng. Sao lại hotline sắc chẳng không giống không, ko chẳng không giống sắc, sắc tức là không, không tức là sắc? Ðây nói về đạo lý cùng tột, liễu nghĩa triệt để. Tất cả núi non, sông biển, đất đá, bên cửa, chống xá, v.v… đều là sắc.

Sắc trụ ở vị trí đâu? sắc đẹp trụ tại lỗi không. Ko trụ tại vị trí đâu? không cũng trụ tại chỗ sắc. Sắc và không hoàn toàn có thể bảo là ko hai. Dung nhan không khác không, lại không hẳn là hai. Ko chẳng không giống sắc. Hỏng không cùng sắc không tồn tại hai. Không bao hàm sắc. Sắc đẹp cũng bao hàm không. Phía bên ngoài thì thấy tất cả hai, cơ mà thật tế vốn là một.

Ví dụ, khu vực đây vốn trống rỗng, mà chư vị lại đem bộ bàn để ra đây, có nghĩa là có. Trước lúc đem bàn ra, nơi đây vốn là lỗi không. Khi lấy bàn ra thì còn tồn tại hư không nữa không? cũng là có. Không khí cũng vẫn còn, bất thừa bị bộ bàn chiếm một khoảng tầm thôi. Lại nói hỏng không này có sắc giỏi không? ko này vốn cũng có sắc. Sắc tức là không. Bọn họ phân tích hình sắc đẹp mãi thì sau cùng sẽ biến thành không. Vì sao thế?

Thân thể họ dựa chỗ sắc pháp. Vày gì sản xuất thành? vì bốn đại tạo thành thành. Nhan sắc thân vì bốn đại đất, nước, gió, lửa, đúng theo thành, cũng là sắc. đối chiếu kỹ thì khi bọn họ chết đi, tư đại này vẫn trở về nơi bắt đầu gốc. Ðất trở về với đất; nước quay trở lại với nước; gió về bên với gió; lửa trở về với lửa. Dung nhan thân tan biến mất. Sắc có nghĩa là không. Mặc dù nay bao gồm sắc tướng nhưng mà tương lai thì không có, phải nói là nhan sắc chẳng không giống không, thực gồm thực không. Tuy tất cả nhưng lại đồng cùng với không.

Không chẳng khác dung nhan thể dụng thù, (Không chẳng không giống sắc cùng thể dụng).

Không chẳng khác sắc, nhưng có thể có dụng. Ko là thể không. Sắc là dụng của không. Thể cùng dụng mặc dù hai tuy nhiên vốn là một.


Chưvị phải biết sắc thật hóa học vốn trường đoản cú không. Cội gốc này nếu chư vị đạt mang đến được thì sẽ nắm rõ triệt để.

“Không tức thị sắc đẹp vọng lưu lại khô, (Không có nghĩa là sắc nguồn vọng cạn)”.

Chưvị phải nắm rõ không có nghĩa là sắc. Không có vọng tưởng thì mối cung cấp vọng thô cạn. Lại sắc chẳng khác không, không chẳng khác sắc, sắc tức là không, không tức là sắc. Ðấy, có thể nói rằng là chư vị tu đạo thì mới đắc được cảnh giới đó.

Sắc này cũng là sắc đẹp. Vẻ đẹp đại biểu cho vẻ đẹp nam nữ.Chưvị chân chánh tu đạo đắc được cảnh giới an lạc thì cùng cảnh giới này như một, cần sắc chẳng khác không, ko chẳng không giống sắc. Khi tu đạo đắc được an nhàn này thì so với vụ việc khoái lạc nam đàn bà gấp trăm ngàn lần, không thể đối chiếu được. Vị vậy, ko chẳng khác sắc.

Sắc tức là không. Bên trên hình sắc, chư vị phải nắm rõ lý không, đừng trụ vào, chẳng tất cả gì nhằm chấp trước, không chũm giữ, ko xả bỏ, cũng không thọ, chính là không. Ko chẳng không giống sắc; không tức là sắc. Bên trên lý ko đắc được an lạc chân chánh. Lúc đó, những bốn tưởng xuất xắc vọng tưởng của chư vị đều không còn. Vày sao ? Ðạt mang lại cảnh giới an lạc này thì sẽ càng an lạc thêm, vị đã xả bỏ tâm vọng tưởng.

“Sơn hà đại địa duy thức hiện, (sông núi nước non hiện tại duy thức)”.

‘Sơn hà đại địa’ tức đất đá núi sông, là dung nhan pháp. Dung nhan pháp này xuất hiện từ đâu ? Từ trung ương thức riêng biệt của bọn họ xuất hiện tại ra. Nếu chúng ta năng đưa hóa trung khu thức rành mạch thì núi sông khu đất đai cũng ko còn.

“Mộng huyễn phao ảnh như thị hồ, (bọt ảnh huyễn mộng như thế đấy)”.

Tất cả tướng mạo đẹp số đông là mộng cả. Ai cũng biết mộng mị, rất nhiều nằm mộng, cơ mà hỏi ở mộng như thế nào, thấy mộng ra làm sao ? Chỉ trường đoản cú trả lời cho chính mình thôi. Tất cả mà chưa hẳn thật, không đúng đắn nhất định. Hoặc nói: “Ban ngày nghĩ tưởng thế nào thì đến tối mơ như vậy ấy.”

Hoặc nói: “Trước cơ tôi vẫn thấy các cảnh giới này, nên người ta gọi đó là mộng”.Lại có khi không nghĩ đến sự việc đó, tuy vậy đến buổi tối thì mơ thấy, vậy giảng giải làm sao? có những lúc không thấy qua cảnh giới và lại nằm mơ thấy, thì phân tích và lý giải thế nào? giải thích không được. Bao gồm phải tỉnh từ trong giấc mộng không? cũng khá mơ hồ. Thậm chí còn nằm mộng rồi nhưng mà quên, không nhớ gì cả.

Chư vị hãy suy xét xem, khoảng tầm mười tiếng sau khi mơ mộng, bọn họ đều quên hết phần đa gì xẩy ra trong mộng, huống bỏ ra những vụ việc trong đời vượt khứ, lại nói hoài nghi có đời trước. Toàn bộ việc đời vượt khứ họ đều quên cả. Chỉ sau mười tiếng là chúng ta hoàn toàn quên hết hồ hết gì xẩy ra trong mộng, nói chi toàn bộ sự vấn đề trong đời vượt khứ.

Một fan đang cơ hội mộng mị, đưa như có fan bảo: “Ðạo hữu nay phát tài, có tác dụng quan lớn, có rất nhiều vợ con, nhiều tài sản, tuy thế chúng những không thật, chỉ nên mộng thôi.”

Nhưng tín đồ đang mộng mị đó, không tin tưởng cho rằng lời cơ là thật. “A! dòng gì! hiện tại tôi vẫn phát tài, làm cho quan lớn, bà xã con nhiều, gia tài to tát, sao lại nói là mộng?”

Họ không tin tưởng tưởng chủ yếu họ vẫn mơ mộng. Ðợi khi thức giấc, không có bất kì ai bảo mang đến mà chính tự họ biết rằng họ vừa trải qua cơn mộng mị, thấy mình phát lộc làm quan lại lớn, vk con nhiều, gia sản giàu có. Bọn chúng vốn ko thật; không nói cũng tự biết bởi đã tỉnh giấc giấc mộng.

Chư vị phải biết rằng họ hiện vẫn mơ mộng! Tôi bảo: “Chư vị đã nằm mộng, nếu như không tin, ngóng khi tu đạo đắc quả thì mới biết rõ. A! Xưa kia, bất cứ những vấn đề gì cơ mà tôi làm phần nhiều là mộng tưởng hết, vì mình vốn không tự cai quản chính mình. Bây chừ mới biết là những vấn đề xưa kia mình làm bền vững chỉ nằm mộng thôi.

‘Huyễn’, sao call là huyễn? Huyễn tức là xuất phạt từ huyễn hóa. Nhà ảo ảnh thuật từ không nhưng mà tự trở thành có, tự tất cả mà hóa thành không, chuyển đổi không lường, khiến trẻ con cho pháp huyễn thuật là thật, mà tín đồ lớn khi chú ý xem thì biết đó là không vọng, giả tạo ra chế ra. Ðó là huyễn.

‘Phao’ có nghĩa là bọt nước, không lâu bền, không thường xuyên hằng. Ảnh tức là bóng ảnh. Bóng ảnh là thật tuyệt giả? Chư vị nói nó giả, mà lại nó thật tất cả tồn tại. Chư vị quan sát thấy, nói nó là thật, dẫu vậy lại không thể thâu tóm lấy. Vậy, chư vị nói nó là thật xuất xắc giả? phần đa bóng ảnh này phân phát sanh tự đâu? nghiêng hẳn theo phía dương thì không có bóng. Té về phía âm thì tất cả bóng. Chư vị đi ở chỗ nào thì nó đi theo mang đến đó.

Bóng ví như ma. Nó luôn đi theo chư vị mãi. Nạm nên, bạn nhút nhát hại ma, thấy láng ma liền hại hãi, chạy lánh xa, nhưng mà ma đó đó là bóng dáng vẻ của fan thật. Mà lại bóng hình ảnh này, lúc sống thì hiện nay bóng, lúc chết không thể thân thể thì bóng trở thành ma. Nếu không tồn tại bóng thì trở thành thần, mà lại thần cùng ma không hai, nhưng mà là một. Giả dụ khí dương ấm no thì lúc đi không tồn tại bóng té theo. Khí âm nếu không thiếu thì khi đi liền gồm bóng chạy theo.

Thế nên, họ thường nghiêng trở về bên cạnh có khí lực mạnh. Nếu như chư vị sinh sản công đức các thì được sanh lên trời. Trường hợp chư vị sản xuất tội ác nhiều thì yêu cầu bị đọa xuống địa ngục. Vì chưng vậy bảo rằng bọt nước, bóng ảnh huyễn mộng như thế.

“Thận vật ngoại cầu trì trung đạo, (chớ tìm mong ngoài, trì trung đạo)”.

Chư vị chẳng cần hướng ngoại tìm kiếm cầu. Tự vào thân trọng tâm đã gồm đầy đủ.

“Phóng hạ lây truyền duyên tức lai như, (xả vứt duyên lây truyền tức Lai Như)”.

Sao hotline là duyên nhiễm? Nhiễm tức là nhiễm ô. Duyên tức là nhân duyên. Chư vị phải bắt buộc phóng xả. Sao call là duyên nhiễm? Duyên có nghĩa là tâm tham, sân, si, giết mổ hại, uống rượu, sử dụng nha phiến. Chư vị phải xa tránh duyên lây nhiễm thì đồng vào nhà Như Lai. Lai Như có nghĩa là từ nay cho đến ngày thành Phật ko xa. Khi thành Phật thì gọi là Như Lai. Bọn họ chưa thành Phật nên được gọi là Lai Như.

Lai thì năng Như. Ko lai thì không như. Lai mang đến nơi nào? Lai mang lại nơi thành Phật. đa số duyên lây lan này phải phải xả quăng quật hết thì mới có thể là Lai Như. Như tức thị mọi bài toán đều vừa lòng lý, không có việc gì chướng ngại. Nếu như mọi bài toán còn vật cản thì không điện thoại tư vấn là Lai Như.

Không này chính là chân không. Sắc cũng là diệu hữu. Diệu hữu phi hữu cũng là chân không. Chân ko này xuất sinh từ đâu? Xuất sinh từ tuyệt nhất như, cũng từ dung nhan pháp phát khởi ra. Nơi nào cũng tất cả sắc pháp. Từ lỗi không cũng hiển thị sắc pháp, nên nói nhan sắc không khác không, không chẳng không giống sắc, sắc tức là không, không tức là sắc, cũng là thuyết chân không nhưng mà chẳng bắt buộc không, diệu hữu mà chẳng đề xuất hữu.

Tại nơi chẳng không chẳng có, chư vị buộc phải hiểu kỹ. Ðấy là chân chánh hiểu rõ Phật pháp. Giống như như trên bàn về mộng. Chư vị mộng đến mộng lui cơ mà không biết. Mộng rồi tỉnh, tỉnh rồi mộng cũng thế.

Vì vậy chúng ta sanh ra như thế nào, chết đi ra sao, vẫn ko biết. Trong cái do dự mà làm rõ đó là giác ngộ. Vì đó, bảo rằng sắc có nghĩa là cội nguồn của bàn chân không. Nắm rõ chân lý không có nghĩa là sắc thì loại vọng tưởng thô cạn. Vọng tưởng đoạn hết, không hề nữa. Vày thế, chúng ta phải nắm rõ đạo lý không với sắc, và cũng đề xuất lãnh hội đạo lý phi không, phi sắc.

Ngài Lục Tổ nói: “Không nghĩ thiện, không cho là ác, chính khi ấy, đồ vật gi là bổn lai diện mục của Thượng Tọa Minh?”Không nghĩ thiện là không hẳn không, không nghĩ ác, cũng là chưa phải sắc. Vị trí chẳng cần sắc, chẳng buộc phải không đó, chư vị hãy nghiên cứu và phân tích kỹ, đó đó là giác ngộ được cảnh giới vừa là không mà vừa là sắc. Vì chưng đó, chư vị phải nắm rõ sắc chẳng không giống không, không chẳng không giống sắc. Vào chân không tồn tại chân sắc; trong chân sắc gồm chân không, tức là tại sắc pháp cũng có bổn thể của cẳng chân không, và tại pháp không cũng là sắc.

Như núi là nhan sắc pháp. Chư vị san bởi thì thành không. Trước lúc san bằng núi thì tất cả không chăng? Cũng tại nơi đó. Khi có không rồi thì nhan sắc còn hay mất? dung nhan cũng còn chỗ đó. Hãy coi coi chỗ nào là không ? sắc đẹp cũng tại khu vực đó. Không cùng sắc là 1 trong những như băng với nước. Sao không trở thành sắc? Như trời rét mướt thì nước biến thành đá. Sao sắc biến thành không? Trời nóng khiến cho nước đá rã thành không. Lại có thể nói rằng trong không trung, các hạt lớp bụi hợp lại thành một sắc tướng, nhân duyên tán thì biến thành không.

Thế nên, không cũng là sắc, sắc cũng chính là không. Bảo rằng hạt vết mờ do bụi đó cần thiết chuyển hóa, cũng là 1 trong ví dụ, lại ko bảo hạt lớp bụi là nước đá được. Sợ chư vị chưa nắm rõ nên rước ví dụ nước đá và nước lỏng. Chư vị đừng hiểu nhầm là hạt vết mờ do bụi và không biến thành nước và nước đá. Chư vị hãy suy nghĩ, y như đầu bỏ lên đầu, lại trở thành chấp trước. Cội vốn ko chấp trước. Tôi không có phương cách khiến chư vị hiểu rõ đạo lý sắc đẹp không chẳng khác. Lỏng lẻo thì chư vị đã tham ngộ đạo lý này hoặc sẽ tách biệt rõ ràng.

PHKH -Không hình thành Sắc, rồi Sắc trở lại thành Không. Vạn thứ cứ thế thay đổi một bí quyết tuần hoàn trong khoảng sinh tử luân hồi...
PHKH -Không xuất hiện Sắc, rồi Sắc quay trở về thành Không. Vạn thiết bị cứ thế biến đổi một phương pháp tuần hoàn trong khoảng sinh tử luân hồi...

*

Sắc tức thị Không, ko tức thị Sắc


Sắc và Không là nhị trạng thái của các vật khu vực cõi trần: sắc đẹp là có hình tướng hiển thị thấy được; không là ko hình tướng, không thấy được. Sắc với Không ấy là nói tương so với con đôi mắt phàm của chúng ta: gồm hình tướng cơ mà mắt thấy được điện thoại tư vấn là Sắc, còn đôi mắt phàm không thấy gì cả thì hotline là Không.

Kinh bát Nhã của Phật giáo có câu:

Sắc bất dị Không, không bất dị Sắc;Sắc tức thị Không, ko tức thị Sắc.

Nghĩa là:Sắc chẳng không giống Không, không chẳng khác Sắc,Sắc có nghĩa là Không, Không tức là Sắc.

Theo ý niệm về nhân sinh của Phật giáo, muôn vật vày sự thay đổi mà sinh ra, vốn không tồn tại thật. Thân thể của chúng ta hay của vạn vật là Sắc, chỉ tất cả tạm vào một thời hạn sống, tiếp nối chết đi, xác thân tung tan biến quay lại thành Không. Rồi từ nơi Không lại chuyển đổi thành hình tướng có nghĩa là Sắc.

Ai phân biệt được chơn lý sắc Không nầy thì không còn chấp mẫu Sắc tướng, có nghĩa là chấp cái xác thân chỗ cõi nai lưng nầy, thì tín đồ đó xong được phiền não.

Các thứ sống trên trần thế không bền bỉ, thấy tất cả đó (Sắc) rồi lại mất đó (Không). Sự gồm không ấy rất thuận lợi và gấp rút như bong bóng nước trôi sông, như sương treo ngọn cỏ.

Hơn nữa, thiên hạ thuộc Dục giới, con người ham ước ao tham lam, ưa thiết bị nầy thích vật nọ và muốn gom về mình càng các càng tốt. Dòng túi tham ko đáy chứa mãi chẳng đầy.

Lòng tham dục khiến cho con tín đồ đắm đuối mãi trong Tứ Đổ tường: Tửu, Sắc, Tài, Khí, sa mê vào bẫy lợi danh, cứ quanh quanh quẩn trong ngôi trường mộng ảo, ko xét kỹ cuộc sống nầy là trả tạm. Những vật chuẩn bị bày trên mặt đất đều đề nghị bị hư hoại, cơ mà cứ tham lam bo bo giữ lấy, bỏ chỗ thiệt mà đi tìm kiếm cái giả. Cả mẫu xác thân nầy cũng là giả tạm, lúc xác thân lỗi hoại thì linh hồn sẽ rời bỏ xác thân để trở về địa điểm Hư Không.

Chúng ta cũng bắt buộc nhớ rằng, dòng Hư ko đó không phải là hoàn toàn trống rổng, không có gì, mà loại Hư không ấy là 1 khối nhộn nhịp mãnh liệt vô biên, bao gồm đủ gần như cảnh giới, hầu hết trạng thái, đủ các pháp, nhưng mà từ đó có mặt tất cả.

Xem thêm: 700+ Chúc Rượu & Ảnh Chai Rượu Mừng Sinh Nhật Đẹp (Hoàn Hảo Đến Từng Chi Tiết)

Không hình thành Sắc, rồi Sắc trở lại thành Không. Vạn đồ gia dụng cứ thế biến đổi một bí quyết tuần hoàn trong vòng sinh tử luân hồi...