Với 143 năm vĩnh cửu (1802-1945), hậu cung triều Nguyễn cùng những mẩu chuyện thâm cung túng bấn sử đa số không được sử sách ghi chép mà lại lại được biết thêm qua những mẩu truyện truyền miệng của những nhân vật đã có lần sống cùng thời gian hoặc sống trong hậu cung.

Bạn đang xem: Thâm cung bí sử triều nguyễn

Ở Huế từng ngợi ca câu ca dao:

Ngọ Môn năm cửa ngõ chín lầu,

Một lầu quà tám lầu xanh,

Ba cửa thẳng hai cửa quanh,

Sinh em ra làm phận gái,

Chớ phải hỏi chốn kinh thành cơ mà làm chi.

Đã mang thân phận cô gái nhi thì ko nên biết đến chốn khiếp thành, hay đúng đắn hơn là không nên vì vẻ vang phú quý, quyền cao chức trọng mà như những con thiêu thân xả thân hậu cung của các bậc đế vương để đổi lấy một cuộc sống đời thường lắm tai ương, bất trắc. Bước vào hoàng cung là những thiếu nữ thanh xuân, tuổi trẻ, thiện lương còn kinh ngạc trước cuộc đời. Tuy nhiên, cuộc sống đời thường đầy thủ đoạn thủ đoạn của vùng cung cấm đã thay đổi những thanh nữ thanh thuần trở thành những người lắm mưu, những kế, tay bám máu tanh. Thậm chí là một cuộc sống thường ngày cô đơn, bi thương bã, tiến công mất cả tuổi tx thanh xuân vì không được ân sủng trong phòng vua.

Cung phi của các vị vua triều Nguyễn phần nhiều đều là phụ nữ của những vị quan lại trong triều đình. Sự hậu thuẫn của gia tộc cũng chính là một giữa những nguyên nhân để những bà vào cung Nguyễn cảm nhận sự sủng ái của những bậc đế vương. đầy đủ cuộc hôn nhân gia đình này cũng đó là sự cân nặng bằng quyền lực tối cao giữa các thế lực trong triều, nhằm mục đích ổn định tình trạng chính trị của quốc gia. Mặc dầu mục đích phía sau của rất nhiều cuộc hôn nhân này là gì, thì hầu như những cô gái này vẫn đánh thay đổi tuổi thanh xuân và nước mắt của họ để đổi lấy một cuộc sống hoặc là quyền cao chức trọng, mẫu bởi tử quý, hay là cô đơn, phòng ko gối chiếc cho tới cuối cuộc đời. Những người con gái một khi đã bước chân vào cung cấm thì chỉ tất cả đi mà thiết yếu trở lại. Cả cuộc đời, cả số phận, dù niềm hạnh phúc hay bất hạnh, mặc dù quyền cao chức trọng xuất xắc cô cô quạnh bóng, ảo não u buồn… tất cả chỉ phụ thuộc vào vào một tín đồ duy nhất: Hoàng đế!

“Một ngày dựa mạn thuyền rồng

Cũng bởi muôn kiếp sống trong thuyền chài”

Cũng bởi vì ước ao ước được một ngày dựa mạn thuyền rồng, mà mọi bi kịch, hồ hết tiếc nuối với cả những bi thiết của các nữ nhân vùng hậu cung vẫn cứ mãi tiếp diễn. Có những người dân được vua sủng ái thì hưởng cực độ vinh quang, niềm hạnh phúc nhưng cũng đều có những bạn mang nỗi bi quan cô đơn, ko thể than phiền cùng ai. Những phi tần dù được bên vua sủng hạnh hay chưa được sủng hạnh, tuy thế khi vua đi đời cũng bắt buộc theo nhà vua mang đến nơi an nghỉ cuối cùng để phụng thờ hương thơm khói cho tới cuối cuộc đời.

*

Bên trong khu mộ 15 liếp.

Ở Huế còn có câu thành ngữ “đưa con vô Nội” nhằm chỉ thân phận của các cô gái chốn cung cấm, một lúc đã lao vào cung thì không hy vọng ngày trở ra. Đưa bé vô Nội lâu ngày đang trở thành một câu nói cửa mồm của người Huế khi nói tới một vụ việc có đi mà không có lại, cũng như đưa bé vô Nội là không ao ước có ngày chạm mặt lại. Có một số cung phi chỉ thực sự bước đi ra khỏi cung cấm sau khi triều Nguyễn cáo thông thường và sống yên ổn lẽ cho tới cuối cuộc đời. Một trong những sau khi ra khỏi cung tuy vẫn chính là gái tân nhưng lại tuổi trẻ với thời thanh xuân thì đã gởi lại trong Tử Cấm Thành.


Nhà Nguyễn cũng đề ra các quy định âu yếm sức khỏe cho những cung nữ. Khi nhức yếu, bệnh tật, bọn họ phải thoát khỏi hoàng cung nhằm dưỡng bệnh tại an ninh Đường. Hiện nay, trong khối hệ thống kiến trúc triều Nguyễn tất cả hai nhà bình an Đường, một ở bên ngoài, góc Đông Bắc Hoàng thành (đường Đặng Thái Thân) với một ở bên phía ngoài lăng tự Đức, gần cửa ngõ Vụ Khiêm. Hai nhà bình yên Đường này là vị trí dưỡng bệnh dịch (nếu căn bệnh nhẹ) và chờ bị tiêu diệt (nếu bệnh dịch nặng) của các thái giám với cung nữ giới chốn hậu cung thời kỳ đơn vị Nguyễn. Bình yên Đường bên phía ngoài Hoàng thành đang được tu bổ vào năm 2003 nhưng an ninh Đường của Lăng từ Đức hiện chỉ còn dấu vết của la thành với một cổng vào còn khắc mẫu chữ bình yên Đường môn.

*

Xem triển lãm hình ảnh cung nữ triều Nguyễn.

Phía sau khuôn viên an toàn Đường Lăng từ Đức, hiện vẫn còn đấy 15 ngôi mộ của các bà vợ vua tự Đức với công ty bia cùng la thành bao quanh, dân địa phương gọi đấy là khu lăng mộ 15 Liếp (hay mộ các bà). Quần thể lăng mộ này hầu hết bị quăng quật hoang, khói hương của quần thể lăng mộ số đông do người dân chung quanh phúng viếng, thỉnh thoảng cũng đều có thân nhân và tín đồ trong hoàng phái Nguyễn đến thăm viếng. Trong 15 ngôi mộ ở trên đây, chỉ bao gồm 2 ngôi chiêu tập là được thân nhân mang đến tu sửa, bảo dưỡng. Hương tàn, khói lạnh là thực trạng của khu lăng mộ các bà theo phụng thờ nhang khói khi vua từ Đức băng hà. Sinh sống thì phòng không gối chiếc, bị tiêu diệt lại mồ hoang cỏ rét là số phận của khá nhiều nữ nhân vùng hậu cung thời Nguyễn.

Sử sách Việt Nam đa số không biên chép về gần như cuộc tranh giành quyền lực tối cao ở chốn hậu cung. Lẻ tẻ lắm họ mới phiêu lưu một đoạn hồi cam kết của Michel Đức Chaigneau trong cuốn Souvenir de Hué cho biết thêm một vài cụ thể sinh cồn về mối quan hệ giữa các phi tần vào cung cấm bên dưới thời vua Gia Long. Phụ nữ nhân nghỉ ngơi hậu cung thời khắc bấy giờ chưa hẳn là những lắm (nhà vua tất cả 21 bà xã có nhỏ và được biên chép vào Nguyễn Phúc tộc chũm phả), nhưng mà cũng tạo cho nhà vua đau đầu, cho nỗi đơn vị vua phải than thở “Trị nước thật dễ dàng dàng, không nặng nề nhọc bằng trị vùng nội cung của mình”. Trong một cuộc gặp mặt gỡ cùng với Michel Đức Chaingeau, bên vua đã trung ương sự: “Khanh tưởng rằng sau khoản thời gian bãi triều, thanh toán dứt mọi câu hỏi chính trị và hành chính trong ngày là quá trình của trẫm đã ngừng và cố là trẫm hoàn toàn có thể nghỉ ngơi vào hậu cung sao? Khanh lầm đó. Khanh cần yếu tưởng cái gì đang mong chờ Trẫm ngơi nghỉ đấy (vua chỉ về phía hậu cung) sau khi trẫm ra khỏi nơi này. Ở đây, trẫm chấp nhận vì được thủ thỉ với những người hiểu biết, họ lắng nghe trẫm, hiểu biết trẫm với khi cần thì vâng lời trẫm! Vào trong ấy, trẫm chạm mặt phải những nhỏ quỷ dữ. Bọn chúng gây gổ, tiến công đập nhau, cấu xé nhau… rồi sau cuối kéo nhau cho đòi trẫm phân xử. Nếu có tác dụng đúng thì trẫm nên trị tội cả bầy họ, vị trẫm chần chờ ai đang nhường nhịn ai trong cơn giận dữ!”

Sau một hồi im lặng, vua Gia Long nói tiếp: “Này đây, một chốc nữa, trẫm sẽ cần đứng thân một bầy đàn quỷ cái, bọn chúng nó sẽ gào thét làm cho trẫm điếc cả tai” (Michel Đức Chaigneau, Souvenirs de Hué, Éditions typhon, Shanghai 1941, pp. 98-99).

Những vấn đề mà vua Gia Long đã tâm sự ở trên chỉ nên những câu hỏi cãi vã công khai minh bạch (minh tranh) nhằm tranh giành sự sủng ái của những bậc đế vương. Phía sau những cuộc cự cãi này hẳn là vừa đủ những mưu mô độc ác, rắc rối (ám đấu) nhằm thải trừ nhau của không ít bóng hồng nhiều tham vọng muốn làm chủ chốn hậu cung. Để dẫn chứng phần như thế nào cho nhận định này, chúng tôi đã có tác dụng một thống kê nhỏ dại qua Nguyễn Phước tộc cầm phả (Nguyễn Phúc tộc nỗ lực phả, bên Xuất phiên bản Thuận Hoá Huế 1993) với thấy như sau:

Vua Gia Long có 31 tín đồ con (13 hoàng tử với 18 công chúa) thì số lượng mất mau chóng là 06 bạn (01 tảo thương, 05 mất sớm), chiếm tỷ lệ 19,35%. Vua Minh Mạng bao gồm 142 bạn con (78 hoàng tử cùng 64 công chúa) thì có đến 30 tín đồ mất khi đang còn là thai nhi hoặc thời gian tuổi còn bé dại (13 tảo thương, 17 mất sớm), chiếm phần trăm 21,12%. Vua Thiệu Trị gồm 64 tín đồ con (29 hoàng tử với 35 công chúa) thì số lượng con mất nhanh chóng là 28 tín đồ (05 tảo thương, 23 mất sớm), chiếm xác suất 43,75%. Và mang đến đời trường đoản cú Đức thì nhà vua thể chất yếu nhược, không có khả năng sinh bé nối dõi và cũng đến thời điểm này, sự truyền thừa của chiếc trưởng (con vk chính) triều Nguyễn xem như chấm dứt.

Chỉ tính riêng biệt 3 vị vua đầu triều Nguyễn, sinh sống vào thời cực thịnh nhất, ta thấy hiện tại tượng các hoàng tử, công chúa chết non khi đang còn là bào thai (tảo thương) hoặc mất sớm, theo thời hạn ngày càng tăng. Liệu rằng trong những số phận bất hạnh ấy, gồm ai là nạn nhân của những vụ “ám đấu” để tranh giành quyền lực ở chốn hậu cung?

Sau lúc vua từ bỏ Đức bỏ mình (ngày 19 mon 7 năm 1883), triều đình đơn vị Nguyễn phi vào giai đoạn lớn hoảng. Pháp sẽ đặt hoàn thành nền móng của nhà nghĩa thực dân tại Việt Nam, ngai kim cương và những vua kế vị cũng gặp gỡ nhiều cầm cố đổi. Chỉ trong 4 mon (từ tháng 7 cho tháng 11 năm 1883), ngai vàng triều Nguyễn vẫn 3 lần đổi chủ: Dục Đức – Hiệp Hòa – kiến Phúc. Đây là thời điểm kinh đô Huế lâu dài hai chủ yếu thể thống trị – thực dân Pháp cùng triều đình phong loài kiến Nguyễn và cũng là tiến trình mà các vị vua nối ngôi thường xuyên thay đổi.

Do sự không ổn định về triều chính, hậu cung triều Nguyễn quá trình này cũng im tương đối lặng tiếng. Các bậc đế vương về sau như Khải Định (chỉ gồm duy nhất một nhỏ trai), Bảo Đại khi ở ngôi vua chỉ có duy độc nhất một cô vợ là nam giới Phương thê thiếp nên sự đấu đá tranh giành vùng hậu cung xem như chấm dứt.

Hậu cung triều Nguyễn trong veo 143 năm tồn tại, tuy chỉ cần những chuyển động mặt sau của vương vãi triều dẫu vậy những hoạt động của chốn hậu cung này lại góp thêm phần quyết định cho bài toán sản ra đời một cầm cố hệ lãnh đạo của triều đình phong loài kiến Nguyễn cùng trong một chừng mực nhất mực nào kia cũng đóng góp phần không nhỏ đến sự bình ổn chính trị vào thời gian bấy giờ.

5 năm sau khi Nguyễn Phúc Cảnh mất, vợ cùng đàn ông ông đã trở nên kết án thông gian với nhau với bị xử nhận chết…


*
Bá Đa Lộc. Bức tranh này được trưng bạn bè ở Hàn lâm viện Hội họa cùng Điêu khắc năm 1791, sau vì Hội Truyền giáo quốc tế ở Paris giữ. Trong thời gian hoàng tử Cảnh sinh sống Pháp, còn có một bài thơ được gia công để mừng đón hoàng tử Cảnh cùng được gọi trong buổi tiệc ở Versailles:“Ta hãy bắt đầu bằng hài đồng nổi tiếng
Mà số phận đáng cho ta lưu ýSinh ra nhằm đội mũ miện
Nay lại ngồi chung với chúng ta.Hoàng tử bé xíu bỏng ơi, hãy vui lên
*
Tranh của Hoàng tử Cảnh. Năm Ất Sửu (1805), hoàng tử Cảnh được truy phong là “Anh Duệ Hoàng thái tử”. Một nhà nghiên cứu và phân tích lịch sử đã nhận định về cuộc đời của hoàng tử Cảnh rằng: “Mới 3 tuổi đầu đã yêu cầu bị đưa làm con tin, lênh đênh khắp chân trời góc biển, đó là một bạc phước.Ở ngôi Đông cung chưa được bao lâu, tuổi thanh xuân đang bừng sức sinh sống mà ngẫu nhiên mắc căn bệnh đậu mùa rồi mất, kia là gấp đôi bạc phước.Hành trạng của Hoàng tử Cảnh đúng sai cố kỉnh nào, hậu cầm sẽ bàn sau, mà lại xét phận riêng biệt đắng cay chìm nổi như thế, kể cũng là đáng yêu quý lắm thay”.Sau khi hoàng tử Cảnh mất, hoàng tử Đảm được lựa chọn để nối ngôi và vươn lên là vua Minh Mạng sau này.Về việc vua Gia Long chọn hoàng tử Đảm nối ngôi chứ không chọn hoàng tôn Đán được “Đại Nam chủ yếu biên liệt truyện” viết: Trước đây, thấy vua (Gia Long) ngơi nghỉ ngôi nhưng tuổi vẫn cao, các quan tức thời xin lập ngôi trừ vị trong số đó, bao gồm người đề nghị thẳng là buộc phải lập Hoàng tôn Đán nhưng lại vua không nghe.Sau, Gia Long lập Nguyễn Phúc Đảm (tức vua Minh Mạng), em cùng phụ vương khác mẹ với Hoàng tử Cảnh, làm fan nối ngôi”.Thái độ cương cứng quyết của vua Gia Long trong câu hỏi chọn hoàng tử Đảm còn được biểu đạt qua khẩu ca của ông: “Khi người ta chết đi nhiều hơn để lại món nợ trên đời, thì công ty nợ chỉ tìm con, chứ đâu đòi cháu.Việc này ý ta đang quyết, những ngươi chẳng bắt buộc bàn tính thêm”. Lí giải về việc vua Gia Long quyết chọn hoàng tử Đảm thay vày hoàng tôn Đán, một số trong những nhà sử gia đến rằng, do thái tử Cảnh với hoàng tôn Đán chịu nhiều tác động của công giáo từ Pháp nên sau khi hoàng tử Cảnh qua đời, vua Gia Long không chọn cháu đích tôn của bản thân làm fan người kế vị sợ những ảnh hưởng của Pháp cho tới triều đình.Hoàng tử Đảm vốn là tín đồ hay bài bác xích công giáo và ko có tình cảm với người Pháp, tứ tưởng này kiểu như với Gia Long. Không tính ra, hoàng tử Đảm cũng khét tiếng là tín đồ thông minh, cương nghị, hội tụ đầy đủ những tố chất để hoàn toàn có thể đảm đương việc nước.Vậy nên, từ năm 1815, hoàng tử Đảm được phong Hoàng thái tử cùng từ đó sống ở điện Thanh Hoà nhằm quen với việc trị nước. Sau khoản thời gian vua Gia Long mất, hoàng tử Đảm nối ngôi, đem hiệu là Minh Mạng.Đến năm Minh Mạng máy 5 (1824) bao gồm người bí mật tố cáo rằng Mỹ Đường thông gian với mẹ là Tống Thị Quyên.Vua Minh Mạng đã khôn cùng giận dữ, lệnh: “Hành vi của chúng còn hơn chó lợn. Mụ lũ bà nhăng nhít ấy, đáng cần bị nhấn chết. Ngươi hãy thi hành tức thì lệnh của ta. Còn Mỹ Đường, ta nể tình anh trai mà tha mang lại nó, nhưng kể từ nay, ta không thích nhìn thấy nó nữa”.Theo một vài tài liệu không giống thì để thực thi lệnh ở trong nhà vua, Hoàng thái phi Tống Thị Quyên bị mấy tên lính canh dẫn giải dẫn đi trong cỗ dạng tóc tai rũ rượi.Bà bị giam trong một phòng riêng, không xẩy ra xiềng xích, được siêu thị nhà hàng đầy đủ, tất cả giường nệm tử tế, tất cả nước vệ sinh rửa và bô nhằm đi đại đái tiện. Nuốm nhưng, bà không còn sức âu sầu vì bị cáo buộc thông dâm với con ruột.Bà không được bộc bạch kêu oan, mà lại chỉ gồm mỗi một vấn đề phải ưng thuận tội lỗi của mình, nhằm rồi sau đó, bị “xử” nhấn nước cho chết.Sau lúc bị kết tội tà dâm với bà bầu đẻ, Mỹ Đường bị gạch men tên vào sổ hoàng tộc, bị giáng có tác dụng thứ dân, bé cháu chỉ được ghi chép phụ vùng sau sổ tôn thất.Một năm sau, Mỹ Đường đi thăm con, lại bị vu là vứt trốn và tâu vua, ông lại bị bắt và canh giữ, sau new được tha. Sau thời điểm Mỹ Đường bị tội, dòng hoàng tử Cảnh chỉ từ người con thứ là Mỹ Thùy được duy trì tước hiệu hoàng tộc để hương khói cho cha.Được 2 năm, Mỹ Thùy mệnh chung mà không tồn tại con nên đàn ông của Mỹ Đường là Nguyễn Phúc Lệ tầm thường được hồi phục hoàng tịch nhằm thờ thờ hoàng tử Cảnh.Thế tuy vậy 10 năm sau, vào khoảng thời gian 1836, bên cạnh đó lo sợ loại trưởng (tức bỏ ra tộc hoàng tử Cảnh) sẽ cải cách và phát triển qua Lệ Chung đề xuất Minh Mạng lại giáng toàn bộ con trai, phụ nữ của ông ta xuống có tác dụng thứ dân.Trừ 1 người lo hương khói là Lệ Chung, còn toàn bộ con con cháu của hoàng tử Cảnh các phải thủ phận dân thường.Đến năm 1847, trường đoản cú Đức, con cháu nội của Minh Mạng, đăng quang thì bố bà xã của vua từ bỏ Đức là Đông các đại học sĩ Vũ Xuân Cẩn dâng sớ kể công huân của hoàng tử Cảnh xin có thể chấp nhận được ghi tên con cháu Mỹ Đường vào tôn phả và trợ cấp cho Mỹ Đường.Tuy nhiên, yêu cầu này của Vũ Xuân Cẩn bị vua từ bỏ Đức hứa hẹn xét lại sau. Đến năm 1848, lúc án này chưa được xét lại thì Mỹ Đường đã bị chết trong nghèo khó.Cùng trong thời điểm đó khiếp thành tất cả dịch bệnh, từ Đức nghĩ bao gồm oan khuất nào đấy nên trời bắt đầu giáng họa. Cũng nhân cơ hội này, một tổ quan lại 30 fan cùng dưng sớ nhắc lại việc chất nhận được con con cháu Mỹ Đường quay lại hoàng tộc.Vua trường đoản cú Đức chấp nhận, do vậy hậu duệ của hoàng tử Cảnh mới được trở về dòng dõi hoàng tộc. Trong số hậu duệ của hoàng tử Cảnh có 1 nhân đồ vật khá nổi tiếng, chính là Kỳ ngoại hầu Cường Để, là con cháu 6 đời của vua Gia Long, fan từng tham gia trào lưu Đông du với Phan Bội Châu.Về nghi án thông dâm đầy kì lạ, có 1 không 2 trong lịch sử dân tộc triều Nguyễn này, "Đại Nam thiết yếu biên liệt truyện" đã ghi lại rằng: “Năm Minh Mạng sản phẩm công nghệ năm (1824), có người kín tố cáo rằng Mỹ Đường dâm tà với mẹ ruột là Tống thị.Tống thị chính vì như thế bị Lê Văn xem xét dìm nước cho chết, còn Mỹ Đường thì nên giao trả hết ấn tín với dây thao, đôi khi bị giáng xuống làm cho thứ dân, bé trai đàn bà chỉ được ghi chép phụ nghỉ ngơi phía sau sổ tôn thất.Năm Minh Mạng thiết bị bảy (1826), Mỹ Thùy lại bị quân quân nhân ở đạo Dực Chẩn kiện, sắp bị đưa mang đến đình thần nghị tội thì Mỹ Thùy mắc bệnh mà mất, cơ hội ấy chưa xuất hiện con cái gì .
*
Vua Minh Mạng.
Vua đến lấy con trưởng của Mỹ Đường là Lệ Chung, tập phong làm Ứng Hòa Hầu để lo việc phụng bái Anh Duệ thái tử (tức Hoàng tử Cảnh)...Đến năm thứ tám (1827), đổi phong (Lệ Chung) làm tỉnh thái bình Hầu... Năm Minh Mạng sản phẩm công nghệ mười bảy (1836), vày sợ con cái của Lệ bình thường nhờ cha mà tận hưởng phúc ấm, đề nghị triều thần lại liên tục nghị tội, buộc con trai phụ nữ của Lệ tầm thường là Lệ Ngân, Thị Văn, Thị Dao đều nên giáng làm thứ nhân.Mãi mang đến năm từ Đức trang bị hai (1848), lúc Mỹ Đường bệnh tật mất, loại dõi của Hoàng tử Cảnh bắt đầu tạm yên ổn ở phận dân thường”.Có một câu chuyện dân gian lưu lại truyền rằng, bà xã của hoàng tử Cảnh là Tống Thị Quyên – bạn bị mắc vào mẫu án tà dâm với nhỏ ruột đã có lần mộng trước được điều này.Chuyện nhắc là sau thời điểm sinh Mỹ Đường được không lâu thì Tống Thị Quyên mơ một giấc mộng phệ khiếp. Vào giấc mơ, người vk yêu của thái tử Nguyễn Phúc Cảnh thấy rằng mình hiện nay đang bị nhấn ngập trong một hải dương nước đục ngầu.Khi càng cố kỉnh vùng vẫy thì hải dương càng như rộng lớn ra cùng Tống Thị Quyên thấy mình bị cuốn đi trong làn nước xoáy đó. Tỉnh dậy, Tống Thị Quyên rất là lo lắng.Tống Thị Quyên đã kể lại mang lại Hoàng tử Cảnh nghe. Nghe dứt giấc mộng của fan vợ, hoàng thái tử Cảnh chấn an rằng: “Ái phi chớ quá lo lắng mà ăn hại cho mức độ khỏe.Ta sẽ luôn ở kề bên nàng”. Chũm nhưng, lời hứa hẹn đó của thái tử Cảnh dường như không giữ được lúc hoàng tử Cảnh bị mất mau chóng vì dịch đậu mùa.

Xem thêm: Tổng Quan Về Phần Mềm Lấy Số Đăng Ký Máy Chấm Công Đơn Giản, Hướng Dẫn Lấy Số Đăng Ký Máy Chấm Công Khi Bị Mất

Tranh bào chữa quanh vụ án tư thông kỳ kỳ lạ Trong sách “Việt sử giai thoại” dấn định: “Thời ấy, bao gồm 2 tội thuộc hàng đại ác bắt buộc tha, ấy là bất trung cùng thất đức.Bất trung thì nam nhi trưởng của Hoàng tử Cảnh chẳng có biểu lộ gì, vậy thì Minh Mạng hy vọng được lặng vị bên trên ngai, ắt nên khép Mỹ Đường vào tột thất đức là tà dâm với mẹ. Ôi, giá mà Mỹ Đường chẳng buộc phải cháu đích tôn của Gia Long thì đời ông đã yêm ngấm biết ngần nào...”.Trong ý kiến này, một số trong những nhà nghiên cứu và phân tích phân tích rằng việc hoàng tử Đảm (vua Minh Mạng) lên ngôi là vì sự ra quyết định của vua Gia Long chứ chưa phải do mưu mô, giành lag mà sở hữu được ngai vàng.Tuy nhiên, so với những phản ứng có hại của một số trong những triều thần mà sau 5 năm trị vày nhà vua vẫn ko dẹp nổi, hoàn toàn có thể vua Minh Mạng đã ra tay “trừ hậu hoạn”.Bởi nếu các con Đông Cung chết, hoặc không còn hi vọng lên nối ngôi thì bầy phản thần, lũ làm giặc ... đang như rắn ko đầu, còn phụ thuộc đâu mà lại mưu mô mà kháng đối.Và cũng có thể vì vụ này nhưng mà lệ “Tứ bất lập” (không lập Chánh Cung, không lập Đông Cung, không lập Tể tướng, không lấy ai đỗ Trạng Nguyên) trong phòng Nguyễn ra đời.Ngoài ra, gồm một sự thật là vào năm 1833, Lê Văn Khôi đang dùng chiêu thức tôn phò hoàng tôn Mỹ Đường để nổi loạn. Vậy nên, đây cũng rất có thể là một cuộc thanh trừ bao gồm trị của vua Minh Mạng.Tuy nhiên, đâu là sự thật thì cho tới thời điểm bây giờ vẫn chưa xuất hiện câu trả lời. Với vụ án tà dâm giữa vk và nhỏ hoàng tử Cảnh vẫn là trong số những nghi án túng ẩn số 1 triều Nguyễn.TIN BÀI LIÊN QUAN BÀI ĐANG ĐỌC NHIỀU