Xuân Quỳnh sáng tác bài thơ năm 1967, trong chuyến công tác vùng biển Diêm Điền (Thái Bình). Thông qua hình tượng sóng, nhà thơ diễn tả tình yêu thủy chung của phụ nữ và khát vọng vượt lên mọi trở ngại.
* Ca khúc "Sóng" do nhóm sinh viên thể hiện
Bzw6i41JEVcf Vy Jg" alt="*">
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau cũng thếNỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ...
Tháng 4/2017, nhóm sinh viên Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch (TP HCM) đã sáng tác phần nhạc cho bài thơ và quay MV thu hút hàng trăm nghìn lượt xem trên Youtube. Để khớp với phần nhạc, bài hát có một số thay đổi về lời, cấu trúc thơ. Ngoài ra, nhóm sinh viên còn sáng tạo phần rap khiến ca khúc sôi động, hợp thị hiếu giới trẻ.
"Thơ tình cuối mùa thu"
Bài thơ nằm trong tập Tự hát, xuất bản năm 1984. Thơ tình cuối mùa thu ngợi ca tình yêu lứa đôi. Xuân Quỳnh không sử dụng hình ảnh ước lệ để khắc họa ý thơ. Nữ thi sĩ đi vào khung cảnh mộc mạc, hình ảnh giản dị, đặc trưng miền quê đồng bằng Bắc bộ.
* Tân Nhàn thể hiện "Thơ tình cuối mùa thu"
Gc3w P7ckzio CZYe0x8_w" alt="*">
Bài hát "Thơ tình cuối mùa thu"
Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mông Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và em...
Thơ tình cuối mùa thu được cố nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc. Nhạc sĩ dùng tiết tấu chậm và nhẹ tạo nỗi khắc khoải, suy tư. Bài hát từng được nhiều ca sĩ thể hiện như: NSND Thu Hiền, Giao Linh, Anh Thơ, Tân Nhàn...
Sinh thời, nhạc sĩ từng chia sẻ: “Thơ Xuân Quỳnh vừa trẻ trung, vừa sâu sắc. Đã hay về lời văn lại hay cả về tình cảm và âm điệu. Tôi không chỉ hiểu mà còn biết rất rõ về Xuân Quỳnh bởi chúng tôi cùng ở khu nhà tập thể 96 Phố Huế (Hà Nội). Dù thiếu thốn đủ đường, Xuân Quỳnh và chồng đã sống bên nhau cho đến lúc không còn hiện diện trên cõi đời này”.
"Thuyền và biển"
Bài thơ rút từ tập Chồi biếc, xuất bản năm 1963. Thuyền và biển khắc khoải nỗi nhớ. Hình ảnh "thuyền" và "biển" không đơn thuần thể hiện tâm trạng của kẻ ở người đi mà là tâm trạng chung của những người đang yêu. Họ luôn hướng về nhau, dù khó khăn cách trở.
Mới đây, bài thơ Sóng của thi sĩ Xuân Quỳnh được một nhóm sinh viên trường Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch (TP HCM) phổ nhạc.
Bài hát phỏng thơ này có giai điệu trẻ trung, trong sáng và đáng yêu, so với giai điệu nồng nàn và nhiều khao khát trong thơ nguyên mẫu.
Có một câu trong bài hát và trong thơ nguyên mẫu mà hồi đi học mình đọc thấy bình thường nhưng bây giờ thì thấy hơi hơi hiểu. Đó là câu: “Cả trong mơ còn thức”.
(Nguyên văn đoạn thơ:
“Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức”
Do bài hát có một số thay đổi về lời và cấu trúc của bài thơ nên chỉ có câu cuối cùng được giữ nguyên mẫu.)
Chà, yêu đến thế nào mà “cả trong mơ còn thức” nhỉ?