Rất không ít người quan tâm về những mẩu chuyện ngắn về mong mơ được cosy.vn soạn rất kỹ và đầy đủ, khả quan tổng hợp chân thật từ các nguồn bên trên internet. Những bài viết top, có lợi và unique này sẽ đem đến kiến thức vừa đủ cho những bạn, hãy chia sẻ để nổi tiếng blog này nữa chúng ta nhé!



Sáng nay, lúc lau chùi bếp, tôi đang phát hiện nay một miếng giấy nằm giữa hai ck sách.

Bạn đang xem: Những câu chuyện về ước mơ

Đấy không hẳn là hóa đối kháng tiền điện nước mà bà mẹ để quên. Đấy là một bản kế hoạch tôi viết lúc vừa học hết cấp một.

Điều đồ vật nhất: Trúng tuyển chọn vào trường đại học danh tiếng.

Điều lắp thêm hai: Biết có tác dụng bánh.

Điều đồ vật ba: Biết tiến công guitar.

Tôi vo tròn tờ giấy, thở dài. Đã khôn cùng lâu kể từ thời điểm tôi viết những điều này và tôi vẫn không biết làm bánh, chưa biết đánh bọn guitar, thậm chí còn chẳng trúng tuyển vào một trường đh nào.

Ném tờ giấy vào sọt rác, tôi ngồi thụp xuống và tự hỏi vị sao cách đây không lâu tôi để nặng kì vọng vào phiên bản thân như thế. Nhưng trước lúc tôi kịp trả lời thì một thắc mắc khác đã giảm ngang:

Vì sao tôi không thể thực hiện được phần lớn ước mơ ấy? bởi sao chứ? xem qua cửa phòng bếp để mở, tôi thấy bà mẹ đứng quan sát mấy bộ áo quần phơi bên trên dây, tay vẫn cầm loại thau vật liệu bằng nhựa xanh dương. Rồi hình như biết tôi cũng đang nhìn, người mẹ cất tiếng:

– hôm nay là một ngày nắng và nóng đẹp.

Mà và đúng là đẹp thật. Bầu trời ngoài kia phần đông xanh ngắt, chỉ bao gồm vài gợn mây mờ nhạt. Nắng ko gắt nhưng mà chỉ dìu dịu, đầy đủ ấm. Bầu không khí cũng thoáng đãng nữa.

Chợt, tôi nhớ đến các gì bà bầu nói cùng với tôi lúc trước, cũng là vào một ngày nắng nóng tươi tắn gần giống thế này.

– Mẹ ý muốn con học ở trường đh có tiếng. Bé cũng phải ghi nhận làm bánh tương tự mẹ, à, phải ghi nhận chơi guitar nữa. Thằng Kiệt đầu làng mạc vừa biết làm cho bánh vừa biết chơi bầy kìa con!

Tôi đã phủ nhận khi nghĩ đến đấy.

Tất cả những gì tôi viết trong bạn dạng kế hoạch những là nguyện vọng của mẹ, hoàn toàn không phải là ước muốn của tôi.

Nhưng nguyện vọng của tớ là gì nhỉ?

* * *

Tôi ghi nhớ lại gần như ngày còn học cung cấp ba, gồm vài lần tôi và thằng bạn tên Nga ra về sau những giờ học tập phụ đạo trên chuyến xe cộ buýt chiều thưa khách. Xe đi ngang sang một trường liên cung cấp quốc tế, thiên nhiên Nga đập vai tôi, chỉ vội vào ngôi trường đã lùi dần về phía xa:

– sau này tao sẽ dạy học tập ở đấy.

Tôi không đáp lời Nga, chỉ mỉm cười cùng nhún vai khe khẽ. Tôi đoán Nga sẽ sớm quên hầu như lời ấy thôi, dẫu vậy không. Nó trúng tuyển vào trong 1 trường đh sư phạm hàng đầu cả nước.

Đôi khi tôi thấy ghen tuông tị cùng với Nga. Nó bao gồm nguyện vọng rõ ràng, thành quả này thì nó cũng đã đạt được, tuy vậy tôi thì vẫn chẳng tất cả gì. Tôi đã trượt đại học, và trong cả nguyện vọng của riêng biệt tôi là gì, tôi cũng chẳng biết.

Bởi tôi, từ nhỏ tuổi đến lớn, toàn nghe lời mẹ. Bố mẹ tôi li hôn năm tôi vào lớp Một, tôi sinh sống với mẹ, còn cha thì trường đoản cú sau lần ấy tôi đã chẳng chạm chán mặt lần nào nữa. Người mẹ là người thân trong gia đình duy duy nhất của tôi, bắt buộc ngay từ lúc còn bé, tôi đã có dạy: “Phải nghe lời mẹ”. Mập lên cũng thế, thời gian nào tôi cũng răm rắp vâng lời mẹ, bất kỳ là mọi việc nhỏ tuổi nhặt như chọn kiểu váy hay những việc có ảnh hưởng tới tương lai của mình như chọn trường, lựa chọn ngành – tất cả đều đề nghị đúng ý mẹ.

Ngày chào làng điểm chuẩn, tôi trượt cả tư nguyện vọng. Dịp cùng người mẹ nấu bữa tối, tôi loáng thấy mẹ thở dài. Cả lúc bày vẽ bàn ăn, tôi cũng thấy bà mẹ thở nhiều năm thườn thượt. Rồi như không kìm nén nổi nữa, bà bầu nói với tôi:

“Mẹ thuyệt vọng về con quá”. Tôi cũng lần chần đáp gắng nào. Những trường không giống tuyển sinh bổ sung cập nhật nhưng chẳng tất cả trường nào hài lòng mẹ. Tuy mẹ không nói, nhưng tôi biết mẹ đã quyết định cho tôi thi lại.

* * *

– Thà rằng con bỏ một năm ôn thi lại, còn rộng là bỏ bốn năm học tập ở ngôi trường không phù hợp với con.

Mẹ đã nói cùng với tôi như thế.

Mẹ cứ làm cho như bà bầu hiểu tôi, trong những khi người gọi tôi tốt nhất chỉ có thể là bao gồm tôi.

Những buổi học tại chính giữa ôn thi cứ ra mắt đều đặn và chán ngắt.

Thầy cô giảng bài, tôi chép, rồi thi thử, thầy cô chấm bài.

Có vài ba lần tôi vô tình gặp lại chúng ta cùng lớp.

Đám các bạn ngồi trên chuyến xe pháo buýt mà tôi hay đi những lúc tan học tại chính giữa và nhận biết tôi ngay trong khi tôi vừa bước đi lên xe. Tuy nhiên tôi thì không tài nào nhận ra lũ nó.

Bọn nó quá khác hồi còn học cung cấp Ba.

Một tín đồ chị họ của mình từng bảo, lên đại học thì ai ai cũng sẽ cầm đổi, bằng phương pháp này hay phương pháp khác, mặc dù ít giỏi nhiều. Ngẫm kĩ thì cũng đúng, đám bạn tôi học đại học nên chuyển đổi cả, chỉ có tôi là vẫn như thể hồi cấp ba thôi.

Mà tôi thì chẳng yêu thích gì việc chạm chán đám chúng ta cũ, vì tôi thấy khó tính trước số đông gì bọn nó kể. Cơ hội nào lũ nó cũng nhắc về trường, về giảng viên, về kí túc xá, về các bài tập nhóm, cả về thành phố mà bọn nó theo học nữa. Nhưng mà tôi thì chẳng bao gồm gì nhằm kể, tôi luôn luôn phải vào vai bạn lắng nghe, và bài toán ấy khiến tôi rấm rứt tột cùng.

* * *

Hồi tôi còn nhỏ, tôi siêu hay bé vặt. Hồ hết viên thuốc khiến tôi đói vô cùng nhanh, nên bao giờ mẹ cũng chuẩn bị sẵn cho tôi một chiếc hộp nhựa đựng đầy bánh quy mà chị em làm nhằm tôi đem lại trường.

Nói ra hơi tương đương kẻ ngốc, nhưng tôi thiệt sự thích đều ngày đau ốm ấy. Bởi vì vào phần nhiều ngày như thế, ngôi nhà tôi lúc nào cũng thơm phức bánh nướng. Gồm khi hương thơm bánh tràn lên phòng tôi, đánh thức tôi vào 1 trong các buổi sáng mờ sương.

Có một lần, tôi nói với mẹ:

– bà mẹ làm bánh ngon quá, giỏi là bà bầu mở tiệm bánh đi.

Tôi chỉ nói đùa nạm thôi, nào ngờ mẹ mở tiệm bánh thật.

Năm ấy tôi học lớp Sáu. Để có tiền mở tiệm, mẹ đã phải cung cấp đi miếng vườn nằm sát bên nhà – miếng vườn đầy hoa dại nhưng ngày bé dại tôi thường xuyên chạy ra hái.


Tiệm bánh của bà mẹ rất đẹp. Bà mẹ đã sửa tòa nhà cũ nhưng hai bà mẹ con đã ở thành một tiệm bánh thật sự: tất cả cửa kính, gồm tủ kính nhằm bày bánh, tất cả lò nướng, bao gồm máy xay, gồm máy đánh trứng và quan trọng đặc biệt là gồm một loại tủ lạnh thật lớn. Tiền buôn bán mảnh vườn không nhiều nên người mẹ chỉ mướn vài công thợ, việc gì hoàn toàn có thể tự làm cho lấy là mẹ bắt tay vào làm cho ngay.

Đầu tiên là đánh lại những bức tường chắn đã ố tiến thưởng – bà bầu sơn chúng thành màu xanh lá cây dương hết, vì đây là màu yêu dấu của mẹ. Rồi mẹ dọn dẹp vệ sinh bàn ghế, người mẹ may mành cửa, người mẹ tự trồng hoa vào chậu nhằm bày trước tiệm mang đến đẹp. Ngày khai trương mở bán tiệm, bà mẹ kéo tôi ra đứng phía trước cửa ngõ tiệm nhìn nhìn thành quả của mẹ. Bà mẹ cứ bảo với tôi: “Tiệm đẹp quá nhỉ, cứ như tiệm của bạn khác chứ chẳng buộc phải của mình”, nhưng cứ như mẹ đang bảo với thiết yếu mẹ. Còn tôi thì cứ do dự mãi, lần khần đổi mảnh vườn rước tiệm bánh gồm đáng không.

Từ ngày tất cả tiệm bánh, người mẹ tôi không còn hỗ trợ nông nữa. Cũng vày còn vườn tược nữa đâu mà làm.

Mẹ có tác dụng bánh hăng say. Tất cả vài lần bà bầu còn định dạy có tác dụng bánh cho tôi nữa cơ, tuy vậy tôi mang lí bởi bận học tập rồi không đồng ý ngay. Thiệt ra thì tôi cũng thích làm bánh, cũng thích cảm giác được cầm các cái bánh nóng bức thơm tho do chủ yếu tay tôi làm, mà lại tôi ghét cụm từ “biết làm cho bánh như là mẹ”. Và đúng là tôi ghét nhiều từ “giống mẹ”, bởi vì tôi chưa lúc nào muốn giống bà bầu cả. Giống mẹ là gồm một cuộc sống thường ngày vất vả, là chẳng bao giờ có cơ hội biết được hạnh phúc là gì.

* * *

Tôi vẫn ở lứa tuổi mà bất cứ thứ gì rồi cũng đều khiến tôi băn khoăn.

Như việc tôi học đh chẳng hạn. Nào học phí, nào tiền sống trọ, làm sao tiền điện, tiền nước, tiền thiết bị, tài liệu học tập… Có không ít thứ buộc phải tính đến, nhưng tôi thì không thích mẹ vất vả thêm nữa.

– Mẹ, nhỏ muốn đi làm việc thêm.

Buổi trưa, tiệm cũng vắng ngắt khách nên tôi ra quyết định ngồi xuống ở bên cạnh mẹ và nói thế.

Mẹ khá ngạc nhiên.

– bé định làm gì?

Mẹ hỏi. Tôi cũng không chắc chắn rằng mấy về vấn đề này, tuy vậy câu trả lời đã bật ra khỏi miệng tôi trước lúc tôi kịp suy nghĩ.

– con chạy bàn. Hoặc đi giúp bài toán nhà. Gì rồi cũng được, chỉ cần mẹ đồng ý thôi.

– con thì làm cho được gì chứ? – bà mẹ tôi bất thần nổi giận với tôi. Giọng chị em vang với cao lên hẳn.

– Sao bà mẹ biết nhỏ không làm được gì?

– bé không biết thao tác làm việc nhà vất vả nuốm nào đâu! – mẹ đứng lên, chỉ tay vào phương diện tôi.

Đấy là kiến thức của mẹ mọi khi tức giận -Con ko được gượng nhẹ mẹ! chị em không muốn thì thầm với nhỏ nữa!

– Vậy thì con cũng không thủ thỉ với người mẹ nữa. – Tôi đứng lên, loại bỏ đi thẳng vào phòng.

Nước đôi mắt tôi trào ra ngay lúc cánh cửa đóng sập lại sau lưng tôi.

Mẹ cơ hội nào cũng thiếu tín nhiệm tưởng tôi.

Sau buổi trưa ấy, mẹ không nói chuyện với tôi thật. Mẹ cứ bày cơm trắng lên, rồi dọn cơm trắng xuống như rất nhiều ngày, tuy nhiên không há miệng to nói câu nào cả. Tôi cũng chẳng chịu thua mẹ, không nói gì với bà bầu cả, thậm chí còn còn vắt tránh mặt mẹ.

Tôi tìm mọi cách để ra ngoài, khi thì đi học ôn thi, khi thì đi cửa hàng bách hóa download vài món đồ, lúc thì gặp gỡ mặt các bạn cũ. Vốn dĩ tôi cũng chẳng thích ở mặt ngoài, nhưng ít ra bài toán ấy vẫn còn đó hơn là ở trong nhà với mẹ.

Chưa bao giờ tôi thấy uất ức và bi thiết đến thế.

* * *

Nhưng câu hỏi gì cũng có thể có lí vì của nó.

Chiều muộn tan học tập về nhà, tôi thấy người mẹ ngồi xếp bánh bao vào túi giấy nhằm gửi mang lại khách. Tôi vừa định lách qua bà bầu thì đột ngột mẹ ngấc lên, hỏi:

– Đi học gồm hiểu bài xích không con?

Cuối cùng thì mẹ đã và đang lên tiếng ngừng cuộc chiến không rỉ tai kia.

– trợ thời ạ.

Rồi tôi xuất hiện phòng ngủ, âm thầm lặng lẽ bước vào.

– Con nỗ lực thi vào những trường lớn, học phí không tốt đâu, như vậy cũng đỡ vất vả mang lại mẹ.

Mẹ nói vội ngay trước lúc cánh cửa đóng lại. Tôi trút bỏ một giờ thở dài, thả cặp xuống đất, tựa sườn lưng vào tường.

* * *

Sau này, mẹ mới chịu đựng kể đến tôi hay rằng ngày trước người mẹ cũng từng mong muốn được đi học đại học, nhưng lại bị ông bà nước ngoài ép yêu cầu lấy bố.

Ước mơ ấy theo chân chị em đến tận bây giờ, nên chị em quyết tâm đề nghị cho tôi học mang đến nơi cho chốn.

Mẹ bảo, nếu mái ấm gia đình dư dả hơn vậy thì tôi học trường nào cũng được, học ở đâu cũng được, tuy nhiên tình cảnh gia đình cũng chẳng tương đối khẩm gì. Rồi chị em trách tôi, chị em trước sau gì rồi cũng già, sao rất có thể làm bánh, cơ mà tôi thì chẳng chịu đựng học.

Còn guitar ấy à, mẹ tôi bảo là người mẹ thích phụ nữ của mẹ tài năng lẻ. Đánh guitar cũng vui cửa ngõ vui nhà mà.

– bà bầu ơi, do lấy ba nên bà mẹ không đến lớp đại học được ạ? – Đang vào mùa đông nên máu trời lúc nào cũng lành lạnh. Tôi nép sát vào bên mẹ, xoa xoa hai bàn tay rồi chứa giọng hỏi.

– Ừ. Cứ cho rằng vậy đi.

– bà bầu có yêu bố không? – Tôi hỏi. Thấy người mẹ không định trả lời, tôi hỏi tiếp – cố còn con, mẹ có yêu bé không?

Đôi mắt người mẹ đang hướng đi ra đường bất tự dưng nhìn trực tiếp vào tôi.

– vớ nhiên. Sao con ngốc cố gắng hả?

Tôi ôm lấy cánh tay mẹ, phì cười. Mẹ cũng mỉm cười.

Giờ thì tôi nhận thấy ước mơ của tớ rồi.

Vì đàn bà là phiên phiên bản hoàn hảo của mẹ, đề nghị ước mơ của bà mẹ cũng là ước mơ của con.

Xem thêm: Thẩm Mỹ Viện Nâng Mũi Tại Bệnh Viện Thẩm Mỹ Thanh Vân, Thẩm Mỹ Viện

TRẦN VẠN NINH – Minh họa: XUÂN LỘC

Top 24 những mẩu truyện ngắn về mong mơ viết do Cosy


Hoc sẽ gửi đến bạn đọc tham khảo những bài bác mẫu hay nhất, đặc sắc nhất. Hi vọng, thông qua những đoạn văn mẫu, những em sẽ tất cả thêm vốn từ để sáng tạo …Nội Dung: Văn mẫu 4: đề cập chuyện về một mong mơ đẹp của em hoặc của người tiêu dùng bè, fan thân. Sau đây, Khoa
Hoc đã gửi đến chúng ta đọc tìm hiểu thêm những bài mẫu tuyệt nhất, đặc sắc nhất. Hi vọng, trải qua những đoạn văn mẫu, các em sẽ sở hữu thêm vốn tự để trí tuệ sáng tạo ra số đông đoạn …

Những mẩu chuyện Ngắn Về Ước Mơ ❤️️ 15+ chủng loại Ước Mơ Đẹp ✅ tuyển Tập các Mẫu Chuyện Ngắn Gọn cùng Ý Nghĩa nhất Sau Đây.


Cách kể Về Ước Mơ Tương Lai

hueni.edu.vn Gợi ý cho mình đọc bí quyết kể về ước mơ tương lai cụ thể nhất sau đây, đừng bỏ qua nhé!


– giới thiệu câu chuyện về mong mơ

– Kể mẩu chuyện về mong mơ

Giới thiệu mong mơ là gì?
Nêu nguồn rượu cồn lực làm cho ước mơ của em:Suy nghĩ về ước mơ của em

– Nếu ước mơ đó trở nên sự thật, em sẽ cảm xúc thế nào?


Bên cạnh Những câu chuyện Ngắn Về Ước Mơ, mày mò thông tin